Một người phụ nữ trông hơn bốn mươi tuổi, vừa cắn hạt dưa vừa lẩm bẩm: "Ôi, không ngờ con gái của "mụ góa" Vạn lại được lên sân khấu biểu diễn, đúng là chuyện hiếm có."
"Hừ, cái miệng bà đúng là không tha cho ai, còn gọi người ta là 'mụ góa', coi chừng bả nghe thấy quay lại cào nát mặt bà."
"Hừ. Tao còn sợ bả à?" người phụ nữ kia trợn tròn mắt phản bác, giọng chua ngoa nói: "Hồi còn trẻ, cái mụ đó đã cướp Lê Vạn Hữu từ tay tao, chẳng phải là nhờ bả trông được sao. Tiếc là, bả cũng chẳng có gì tốt đẹp, thế mà lại khắc chết chồng mình."
Người khác khuyên: "Ôi, chuyện đã qua hơn 20 năm rồi, sao bà còn nhớ mãi? Bây giờ bà có con trai con gái rồi, hà cớ gì phải so đo với bả."
Người phụ nữ kia hừ một tiếng, sau đó nói: "Cả đời này tao cũng không quên!"
"Được rồi được rồi, đừng nói chuyện xa xôi nữa. Im lặng mà xem diễn đi."
Vạn Tú Trân không biết có người đang bàn tán về mình, lúc này bà đang vui vẻ phấn chấn xem con gái mình biểu diễn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play