Vừa nói nàng vừa chỉ tay vào một chỗ có vẻ không có ai.
Phan Đại Hải không có ý kiến, hắn đi trước một bước, Lê Dĩnh đi theo sau, hai người nhanh chóng từ trong rừng cây rẽ vào một con đường nhỏ.
Lúc này đã sắp đến tháng 5, mùa xuân phương Bắc đã đến với thôn nhỏ này. Cỏ non đã nảy mầm, sườn núi được phủ một lớp màu xanh mờ ảo. Cây cối trơ trọi suốt mùa đông cũng đã khoác lên mình chiếc áo xanh biếc, thể hiện sức sống mãnh liệt.
Phan Đại Hải không có tâm trạng để ngắm nhìn phong cảnh núi non, hắn cứ đi thẳng, đến một sườn đồi nhỏ mới dừng lại, rồi quay đầu nhìn Lê Dĩnh.
Lê Dĩnh đợi một lúc, thấy Phan Đại Hải không nói một câu nào, ánh mắt hắn có vẻ mơ hồ, không biết đang nhìn về đâu.
Lê Dĩnh thực sự không có thời gian để lãng phí với hắn, vì thế nàng mở lời phá vỡ sự im lặng này: "Đồng chí Phan, tôi thực ra không có hứng thú với tình cảm giữa cậu và Đỗ Á Phương. Mục đích chính của tôi khi đến tìm cậu lần này là muốn hỏi, cậu có muốn trả thù Đỗ Á Phương không?"
Phan Đại Hải bị lời nói này làm cho giật mình, lập tức lấy lại tinh thần, hắn lặp lại: "Trả thù Đỗ Á Phương?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play