Nói đến đây, Vạn Tú Trân không khỏi thở dài một hơi, “Không biết anh con có phải bị Đỗ Á Phương làm tổn thương hay không, mấy năm nay, một chút ý tứ gì cũng không thấy.”
Lê Dĩnh không nỡ để Vạn Tú Trân với mái tóc bạc vì chuyện này mà tiếp tục phiền lòng, vì thế cô ấp úng nói với Vạn Tú Trân, “Thật ra, thật ra con cảm giác, anh con hình như, hình như đã có người rồi.”
Vạn Tú Trân nghe vậy, mắt mở to hơn vài phần. Bà kinh ngạc nhìn Lê Dĩnh, truy hỏi, “Con út, có chuyện gì vậy? Con mau nói cho mẹ nghe.”
Lê Dĩnh không nói thẳng, mà trước tiên nói với Vạn Tú Trân, “Mẹ, là thế này. Khi con vào đoàn văn công không phải có một nữ quân nhân tên là Trương Quế Hoa, tổ trưởng của con, đặc biệt chăm sóc con sao? Đúng rồi, trước đây mẹ còn mang cho cô ấy rất nhiều đồ, mẹ còn nhớ không?”
Vạn Tú Trân lập tức gật đầu đáp, “Nhớ, mẹ đương nhiên nhớ. Mỗi chuyện con nói với mẹ, mẹ đều nhớ rất rõ.”
Trong lòng Lê Dĩnh lại một lần cảm động.
Cô nhanh chóng nói tiếp, “Con phát hiện rất nhiều lần, anh con lén tìm chị Quế Hoa. Con đoán là giữa họ có khả năng sẽ phát triển tình cảm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play