Lê Dĩnh nhìn Trương Quế Hoa nhẫn nhịn xin lỗi, trong lòng vô cùng hụt hẫng.
“Chị Quế Hoa, chuyện này căn bản không phải lỗi của chị, chị không nên xin lỗi Tuyết Trắng.”
Trương Quế Hoa lắc đầu, đáp lại một câu, “Thôi bỏ đi.”
Chị Quế Hoa có thể nhịn được, nhưng Lê Dĩnh thì không thể.
Lê Dĩnh oán hận nhìn Tuyết Trắng, “Tuyết Trắng, cậu có gì thì nhắm vào tôi. Cái kiểu hành vi tiểu nhân này, cậu thật sự khiến tôi khinh thường. Với nhân phẩm và tính cách này của cậu, tôi thề, chỉ cần tôi Lê Dĩnh còn ở Đoàn văn công một ngày, cậu đừng mong làm nữ chính.”
Lê Dĩnh khinh miệt nhìn Tuyết Trắng, miệng như đang nguyền rủa, “Cậu vĩnh viễn là kẻ bại trận dưới tay tôi, vĩnh viễn không tranh nổi với tôi.”
Những lời này của Lê Dĩnh, làm cho gương mặt Tuyết Trắng vốn đang đắc ý bỗng trở nên khó coi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT