Trương Quế Hoa lập tức đáp, “Thế cũng tốt, Tiểu Tề cậu cứ đi chậm thôi, Tiểu Dĩnh và tôi đi về trước đây.”
Sau đó, Trương Quế Hoa kéo Lê Dĩnh đi nhanh về phía trước.
Lê Dĩnh chỉ kịp quay đầu lại liếc nhìn Bùi Nghị một cái, đã bị Trương Quế Hoa kéo đi.
“Tiểu đội trưởng Bùi, hay cậu cũng đi trước đi, tôi một mình đi chậm về cũng được.” Tiểu Tề cũng ngại làm chậm trễ Bùi Nghị, nên nói với anh.
“Làm sao được?” Bùi Nghị lắc đầu, kiên quyết từ chối, “Chưa nói đến cậu là người bị thương, tôi là người lành lặn sao có thể để cậu đi một mình ở ngoài được? Hơn nữa, hiện tại cậu đang dạy tôi tập luyện, như vậy, cậu cũng coi như là sư phụ của tôi rồi. Tiểu đệ tử như tôi sẽ không để sư phụ đi cà nhắc về một mình đâu.”
Tiểu Tề bị những lời này của Bùi Nghị chọc cười.
Anh ta liên tục cười nói, “Tiểu đội trưởng Bùi, cậu nói quá rồi. Sư phụ gì chứ, chẳng qua là chỉ cho cậu cách tập luyện thôi mà. Hơn nữa, cậu bỏ công việc ở đơn vị để đến đây đóng vai thổ phỉ, nói cho cùng cũng là giúp tôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play