Ngày Lê Kiến Thanh trở lại đơn vị đã đến.
Sau Tết không lâu, anh vác hành lý lên vai, đón những cơn gió bấc gào thét và bước trên lớp tuyết ngập quá mắt cá chân, rời khỏi nhà.
Lê Kiến Thanh đi không lâu, trên mặt hai người phụ nữ còn lại trong nhà đều lộ rõ vẻ buồn bã. Trái ngược với họ, Lê Dĩnh lại thấy vui khi Lê Kiến Thanh đi.
Nói thật, dù sao cô cũng không phải nguyên chủ. Đối với người nam chính tài giỏi được mô tả trong sách, Lê Dĩnh cảm thấy hơi chột dạ, sợ rằng trước mặt anh ấy sẽ để lộ điều bất thường và bị phát hiện ra manh mối gì đó.
Lê Kiến Thanh đi không lâu thì đến Rằm tháng Giêng. Qua ngày này, năm mới xem như đã chính thức kết thúc.
Trong ký ức của nguyên chủ, cô nghe mẹ là Vạn Tú Trân kể, trước kia Rằm tháng Giêng nhà nào cũng chuẩn bị đèn lồng để đón Tết, nhưng giờ tất cả các hoạt động này đều bị cấm. Mọi người chỉ có thể ở nhà một cách an phận, cả gia đình quây quần ăn một bữa thật ngon là đã coi như ăn Tết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT