Nhắc đến chuyện này, Lê Dĩnh lập tức nhớ ra gì đó, cô ấy bừng tỉnh nói: “À, thì ra là anh, em nhớ rõ năm ngoái anh trai em đã nói với em chuyện này, thật không ngờ…”
Thật không ngờ, cô ấy và Bùi Nghị lại có duyên phận như vậy. Đương nhiên những lời này Lê Dĩnh không nói ra, mà là trong lòng âm thầm nghĩ.
“Đúng rồi, cậu đói bụng chưa? Đây là bánh rán tôi chuẩn bị, còn có dưa muối nhỏ, cậu có muốn ăn một chút không?” Bùi Nghị thấy Lê Dĩnh có chút trầm mặc, bèn chủ động mở lời hỏi.
Lê Dĩnh lắc đầu từ chối: “Không cần, em ở đây cũng có chuẩn bị. Hơn nữa bây giờ em cũng không đói.”
Bùi Nghị tiếp tục nói: “Vậy cậu ở đây nghỉ ngơi đi, tôi đi lấy nước nóng cho cậu.”
“Vậy được, cảm ơn anh, Tiểu đội trưởng Bùi.”
Bùi Nghị cầm hai chiếc cốc men đi ra ngoài, Lê Dĩnh tựa vào chăn trên giường, trong lòng trong chốc lát vô cùng phức tạp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT