Văn án
Sinh nhật tròn hai mươi tư tuổi, trước chiếc bánh kem lấp lánh nến, Trần Vãn chắp tay ước một điều ước rất đỗi đời thường: hy vọng đời này có thể kiếm được một anh công thật mạnh mẽ, để được dựa dẫm, để được che chở.
Khi cậu mở mắt ra một lần nữa, khung cảnh trước mắt đã thay đổi hoàn toàn. Trần Vãn bỗng thấy mình xuyên không, hóa thành một nhân vật "pháo hôi" đoản mệnh trong cuốn truyện sủng niên đại mà cậu vừa đọc. Thật trớ trêu, cái anh chàng "pháo hôi" này lại chết trẻ vì lao lực trên cánh đồng hoang, còn mảnh đất của cậu thì lại bị nữ chính trùng sinh chiếm lấy. Chính nhờ mảnh đất ấy, nữ chính từng bước một thăng tiến, mở ra con đường được sủng ái rực rỡ cho riêng mình.
Trần Vãn khẽ sờ lên cánh tay, rồi tới bắp chân, cuối cùng là khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh xắn của mình, cậu từ từ đưa mắt nhìn sang nhà hàng xóm. Chàng trai Hứa Không Sơn đang cởi trần tắm táp giữa sân, từng giọt nước mát lạnh thấm đẫm tấm lưng rắn chắc, cuồn cuộn cơ bắp.
Hứa Không Sơn là chàng trai trẻ duy nhất trong thôn không bị ánh hào quang của nữ chính làm cho mê hoặc, bởi thế, anh ấy đích thị là mẫu người "mạnh mẽ" mà Trần Vãn đã tha thiết cầu xin.
Cậu khẽ nuốt nước bọt, trong lòng thầm nghĩ: thôi thì, cậu sẽ cùng anh Hứa Không Sơn làm chuyện chính sự, còn cái cô nữ chính trùng sinh kia, muốn làm gì thì tùy, cứ để cô ta tự chơi một mình đi.
Warning!!!
Cảm ơn bạn Bảo Vy đã đề cử cho mình bộ truyện này, thụ khá đúng gu mình với tại raw cũng đã hoàn rồi nên bộ này sẽ cố gắng xúc tiến nhanh, mãi yêu!!!