Bọn trẻ nhà họ Trần, đứa nào đứa nấy đều diện đồ mới do Trần Vãn may. Không phải chúng nó không biết quý đồ, mà là không kìm nén được cái sự sướng muốn khoe cho cả làng biết.
Trần Lộ thì khoe cái nơ bướm xinh xắn trên bộ quần áo mới với mấy cô bé cùng lứa. Trần Dũng Dương vênh váo tháo cái mũ xuống rồi lại đội lên, đội lên rồi lại tháo xuống. Còn Trần Dũng Phi thì bị bạn bè vây quanh, bộ đồ này đúng là độc nhất vô nhị.
“Nhìn thôi nhé, đừng kéo đấy.” Hôm nay là lần đầu mặc, Trần Dũng Phi đến cả cử động mạnh cũng không dám.
Bốn người tận hưởng ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người. Hừ, đồ này là chú nhỏ của họ làm đấy, các người không có đâu!
Mấy đứa trẻ khác bị kích thích đến mức chạy đi tìm bố mẹ, kéo tay áo đòi bằng được quần áo do chú nhỏ của Trần Dũng Dương/Trần Lộ làm.
Các bậc phụ huynh chỉ biết tặc lưỡi: “May quá, mình cũng đang muốn nhờ Trần Vãn làm.”
Đến bữa cơm, Trần Vãn rút kinh nghiệm, kéo Hứa Không Sơn ra xa lũ trẻ, ngồi chung mâm với Trần Dũng Phi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT