Với sự đồng ý của Chu Mai, Trần Vãn càng thoải mái may vá. Vóc dáng của Trần Tiền Tiến và Chu Mai đều khá cân đối, nên làm quần áo cho họ không quá khó.
Thực ra, Trần Vãn muốn làm một chiếc áo khoác ngoài cho Chu Mai hơn, nhưng không mua được len. Hắn đành lùi lại, làm một chiếc áo bông dáng dài, che đi phần hông hơi thô. Hắn may chiết eo cho thon gọn, vạt áo trang trí bằng khuy thắt hình hoa, túi áo may chéo, khiến chiếc áo trông không còn đơn điệu.
Chiếc áo của Trần Tiền Tiến kiểu dáng tương tự của Hứa Không Sơn, nhưng cổ áo là kiểu thông thường, dù sao cơ thể ông cũng không chịu nổi việc lúc nào cũng bẻ cổ áo ra ngoài.
Nhận được quần áo mới, hai vợ chồng cười không ngớt. Trần Tiền Tiến còn dè dặt chút, chứ Chu Mai thì cứ tấm tắc khen Trần Vãn hết lời.
“Áo Lục Nhi làm còn đẹp hơn cả áo em thấy trong cửa hàng bách hóa ở thị trấn!” Chu Mai sung sướng sờ sờ chiếc áo. Trần Tiền Tiến kết hôn với bà bao nhiêu năm, hiếm khi thấy bà vui như thế.
Xét đến việc áo bông không thể giặt nhiều, Trần Vãn làm kiểu có thể tháo rời lớp lót và lớp ngoài. Như vậy không phải lo làm bẩn áo lại khó giặt, mà phải mặc thêm một chiếc áo khoác ngoài để tránh bụi bẩn. Lớp lót bên trong Trần Vãn dùng quần áo cũ của Chu Mai đã bỏ đi, dù sao mặc bên trong cũng không ai thấy.
Trước khi đo kích cỡ, Chu Mai đã nói không cần làm cho bà, nhưng ánh mắt mong chờ của bà không thoát khỏi mắt Trần Vãn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT