Nhà giết lợn xong, hôm sau Chu Mai mang ít thịt sang biếu mẹ đẻ, tiện thể đưa ba chị em Trần Dũng Dương sang chơi. Hàng năm cứ nghỉ là bọn trẻ lại sang nhà ngoại chơi vài tuần. Bọn nhỏ không có ở nhà, người lớn cũng bận việc riêng, nên lúc Trần Vãn dùng máy may, không ai thấy.
Vải vóc Chu Mai mua về được cất trong phòng Trần Vãn, vì tủ của hắn là lớn nhất, có một nửa không gian dùng để đồ đạc không thường dùng đến.
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa đều có, Trần Vãn rất nhanh đã làm xong chiếc áo bông mới cho Hứa Không Sơn. Tuy nhiên, để vai diễn "người mới học may" được trọn vẹn, hắn đợi thêm hai ngày nữa mới đưa.
Trong làn khói xanh lờ mờ trên mái hiên, thịt hun khói đã dần dần ngả màu. Hứa Không Sơn đã lấy đủ đá để lát móng nhà. Anh gánh từ dưới núi về một khúc gỗ sam có đường kính bằng cánh tay, dùng để làm xà chính cho nhà.
Khúc gỗ sam dài vài mét dựng dưới mái hiên, Trần Vãn không tin, muốn thử xem nó nặng đến mức nào. Kết quả là dùng hết sức lực, khúc gỗ không hề nhúc nhích, suýt nữa hắn bị vặn eo.
Đây chính là lý do Hứa Không Sơn mỗi bữa ăn nhiều hơn mình ba bát cơm sao? Cậu đành chịu phục.
Trong không khí tràn ngập mùi cây trắc bách diệp đang cháy, xen lẫn hương quýt, hương cam. Lạp xưởng hun khói dần chuyển từ đỏ sang đen. Chu Mai bóp bóp độ mềm, cắt hai khúc xúc xích, rửa sạch rồi thái miếng. Lớp vỏ xúc xích trong suốt bao bọc phần thịt đỏ hồng bên trong, lờ mờ nhìn thấy hạt tiêu và ớt vụn. Lạp xưởng kiểu Tứ Xuyên quả thực là món ăn thần thánh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play