Trần Vãn đã suy nghĩ kỹ càng. Với tình hình hiện tại, Hứa Không Sơn đang ở nhà cậu, chỉ cần họ cẩn thận một chút, sẽ không có ai nghi ngờ.
Dù sao, bây giờ là những năm 70, tư duy của mọi người còn tương đối đơn giản.
Sau khi bộc lộ lòng mình và nhận được câu trả lời mong muốn, Trần Vãn đã có một giấc ngủ rất ngon.
Hứa Không Sơn không buông tay Trần Vãn ra, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn cậu, như để chắc chắn rằng mọi chuyện xảy ra tối nay không phải là ảo tưởng của anh.
"Lục Nhi và Đại Sơn chưa dậy à?" Chu Mai làm xong bữa sáng, ngó vào cánh cửa phòng Trần Vãn đang đóng chặt.
"Chưa, chắc tối qua mệt rồi." Trần Tiền Tiến nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên trong. "Đại Sơn hôm qua đánh một con lợn rừng lớn như vậy, cần phải nghỉ ngơi cho tử tế."
"Vậy chúng ta ăn trước, để bọn nó ngủ thêm một chút." Chu Mai suy nghĩ một lát, không đi gọi Trần Vãn và Hứa Không Sơn. "Con lợn rừng đó thì sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT