“Tiểu Tinh! Xem này!”
Thẩm Đăng Tinh vừa mới đưa Hứa Yến Thu về nhà, vừa đẩy ra cửa lớn sân nhà mình, đã bị châu quang bảo khí bay qua trước mắt xông vào mắt. Bạch Thiên Cảnh rất kiêu ngạo ưỡn ngực, đem quả trứng khổng tước trên tay đã hoàn toàn không giống nhau bày ra trước mặt cậu.
Trứng khổng tước vốn dĩ đã rất đẹp, nền trắng hoa văn xanh lam, không ngờ Bạch Thiên Cảnh lại có thể trong thời gian ngắn ngủi cậu ra ngoài đã thêm vào nhiều trang trí như vậy. Mấy sợi dây xích nhỏ làm bằng vàng bạc treo mấy viên đá quý tinh xảo, đặc biệt là viên đá quý màu tím rực rỡ ở giữa, lập tức hấp dẫn ánh mắt Thẩm Đăng Tinh.
... Nhưng cậu không hiểu vì sao lại phải đặt nhiều châu báu như vậy lên một quả trứng.
Dường như nhìn ra sự nghi hoặc trong lòng cậu, hoa khổng tước đắc ý nói: “Hai viên đá quý màu tím này là ta đặc biệt để lại có trọng dụng, Tiểu Tinh chưa từng thấy viên nào lớn như vậy đúng không?”
Bạch Thiên Cảnh tiến lên một tay ôm lấy vai Thẩm Đăng Tinh, một tay khác vững vàng ôm cả quả trứng khổng tước đang tỏa ra ánh sáng, một chân đá đóng cửa lớn, mang theo cậu đi vào trong, vừa đi vừa nói: “Vốn dĩ ta cảm thấy nếu mài nhỏ viên đá quý này thành những khối nhỏ thì quá đáng tiếc, hiện giờ ta xem như đã minh bạch tác dụng của chúng, chi bằng để lại cho con trai làm tiền cưới vợ, thế nào?”
Hai người vừa nói chuyện vừa bước qua ngưỡng cửa phòng ngủ, Thẩm Đăng Tinh đem túi bánh bao trên tay đưa cho hắn, đổi lấy trứng khổng tước. Tiểu người câm ôm trứng khổng tước nhìn trái nhìn phải, rất khó xử, Bạch Thiên Cảnh vui mừng là chuyện tốt, nhưng cái này thì ấp như thế nào?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT