“Mau vào đi, bên ngoài lạnh lắm.”
Phu lang của Lê Đinh tên là Hứa Yến Thu, trời sinh mắt không thấy được, nhưng người rất nhiệt tình. Nghe nói không chỉ là Thẩm Đăng Tinh đã sớm biết tên Hứa Yến Thu, mà người sau cũng đã sớm từ thư từ liên lạc của Bạch Thiên Cảnh và Lê Đinh biết được người này.
Bạch Thiên Cảnh và Lê Đinh kề vai sát cánh ở một bên nói chuyện gần đây, Thẩm Đăng Tinh liền bị Hứa Yến Thu kéo đi, tiểu người câm thấy tuy rằng hắn đôi mắt không thấy, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống, càng tò mò về hắn, nhưng trong lòng trước sau vẫn có chút sợ hãi, Bạch Thiên Cảnh cũng chưa giới thiệu cậu, cậu còn chưa biết tên người này đâu.
Hứa Yến Thu kéo cậu đi đến bên bàn ngồi xuống, Thanh Khâu liền rót nước trà cho bọn họ, cười khúc khích ngồi ở một bên cạnh cha, thấy Thẩm Đăng Tinh do dự lấy ra cuốn sổ nhỏ để viết chữ, hắn liền ghé sát lại xem: “... Cha, ca ca mới đến hỏi tên của người là gì đâu? Con tới viết cho cậu ấy nhé.”
"Chẳng lẽ không nên gọi thúc thúc sao?" Hứa Yến Thu ngẩn người, người này không phải phu lang của Bạch Thiên Cảnh sao? Con trai mình đều gọi là kém bối.
Thẩm Đăng Tinh xua xua tay, tỏ vẻ cậu cũng không để ý chuyện này lắm, xem Thanh Khâu ở trên cuốn sổ nhỏ viết xuống ba chữ Hứa Yến Thu, cậu cuối cùng nhẹ nhàng thở ra, dưới sự trợ giúp của Thanh Khâu, thế mà cũng cùng Hứa Yến Thu "ngươi một câu ta một câu", trò chuyện rất hợp.
Cách đó không xa hoa khổng tước thấy thế rất là vui mừng: “Ta liền biết hai người bọn họ có chuyện để nói, gần đây ngươi sống thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT