Một lúc sau, Thẩm Đăng Tinh ngồi trên chiếc ghế nhỏ có lót áo ngoài của hắn, dán vào bếp lò, miệng nhỏ cắn từng miếng bánh bao thịt. Dưới chân cậu, một con mèo lười ngoan ngoãn cọ giày cậu mà ngủ. Cậu đang nghe hắn "giảo biện".
Trên thực tế căn bản không cần thiết, dù sao mặc kệ hắn nói gì cậu cũng sẽ tin tưởng, đương nhiên những điều quá hoang đường thì vẫn cần phải phân biệt một chút.
Bạch Thiên Cảnh cũng không biết nên bắt đầu từ đâu, nghĩ nghĩ, chỉ vào Hạc Phương Xuyên nói: “Hắn cùng hội với Lê Đinh.”
Hạc Phương Xuyên mới từ tiểu phượng hoàng biến trở lại hình người, đang chỉnh lại quần áo, nghe thấy câu này đầu tiên là dừng lại, im lặng mang ghế ngồi bên cạnh hắn, rồi lén lút sau lưng hắn bẹo ngón tay.
Bạch Thiên Cảnh thở dài, hất móng vuốt của đệ đệ ra, đang định nghiêm túc giải thích, liền thấy cậu xua tay, chuyên tâm ăn nốt miếng bánh bao cuối cùng, chừa lại non nửa miếng nhân thịt và một ít vỏ bánh cho con mèo dưới chân ăn vặt. Cậu đi từng bước như vịt, một bước một dừng đứng dậy lấy Tiểu Bổn Tử của mình.
Hạc Phương Xuyên thấy chì đá quen thuộc trong tay cậu liền biết mình đoán không sai, nghe đại ca nói vị tiểu tiên sinh trướng phòng này là một tiểu ngốc tử, hắn cũng rất hiểu chuyện mà không ngắt lời cậu viết chữ, mà dùng âm thanh chỉ có hai người nghe thấy nói với Bạch Thiên Cảnh: “Lần này ta tới chỉ là đi ngang qua, bên Nam Hải không thể ở lại được nữa, tính toán đổi một nơi khác để thường trú, ca ca có gợi ý nào không?”
Bạch Thiên Cảnh trầm ngâm nói: “Để ta nghĩ xem.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play