Sau khi hôn xong, Thẩm Đăng Tinh ngồi lại chỗ cũ, bất động, rất giống một người tuyết bị đóng băng, Bạch Thiên Cảnh giơ tay sờ sờ thái dương vừa bị cậu hôn, giữa tiếng lửa tí tách, vang lên một tiếng cười khẽ: “Ngôi sao a, ngôi sao?”
“…Ừ.” Thẩm Đăng Tinh cúi đầu chuyên tâm nhìn đống lửa, chân gà quay cầm trên tay cũng không ăn, không cần nghĩ cũng biết cậu hiện tại có lẽ đang trải qua giây phút căng thẳng nhất trong đời – cái gì cũng chưa suy xét kỹ, đã hôn rồi, bây giờ rốt cuộc phải làm sao!
Cậu không có kinh nghiệm, đành phải lặng lẽ chờ đợi tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng nghĩ đến người bên cạnh là Bạch Thiên Cảnh, cậu lại không căng thẳng như vậy.
“Ngôi sao,” Bạch Thiên Cảnh dựa sát lại gần cậu, “Có gì mà phải thẹn thùng? Chúng ta không phải chuyện thân mật hơn cũng đã làm rồi sao?”
Thẩm Đăng Tinh cũng không ngẩng đầu lên, đồng tử lại co rụt lại, trí nhớ của cậu rất tốt, cho nên khi Bạch Thiên Cảnh nhắc tới chuyện kia, cậu thậm chí nhớ lại từng chi tiết nhỏ.
Vì thế cậu nhóc câm vừa mới đỡ hơn một chút lại trở thành cậu nhóc câm sắp chín.
“Mặt đỏ như vậy a, đều sắp đỏ hơn cả ngọn lửa rồi, tới tới tới, cho ta sờ sờ.” Bạch Thiên Cảnh cười nâng mặt cậu lên, đập vào mắt đầu tiên là một đôi con ngươi ướt sũng, thấy Thẩm Đăng Tinh như vậy, hắn ngẩn người, “Khóc?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play