Bánh Ngọt
Sau khi Thẩm Trường Sanh xuống núi, trong thôn đã trở nên náo nhiệt. Dân làng vây quanh cửa nhà thôn trưởng, mọi người xúm lại bàn tán xôn xao.
Từ xa, Thẩm Trường Sanh đã ngửi thấy mùi máu tươi, hiển nhiên là từ mấy con sói kia. Hắn không tới xem náo nhiệt, mà về nhà tắm rửa, thay một bộ quần áo sạch sẽ. Vừa thu xếp xong, bà nội Thẩm vừa lúc trở về, Tiêu Thố đi theo sau.
Nhìn thấy hắn bước ra, cả bà nội Thẩm và Tiêu Thố đều thở phào nhẹ nhõm. Chuyện các hán tử trong thôn vào núi đánh sói, ai cũng đã biết. Họ vội vàng chạy tới xem, bà nội Thẩm thấy những người khác đã về, không thấy đứa cháu trai của mình, liền vội vàng hỏi Vương Thiết Sơn. Khi biết hắn không sao, giờ thấy hắn quay về, lòng bà cũng vững lại.
Tiêu Thố là người bộc lộ cảm xúc ra mặt. Cậu chạy tới nắm bàn tay to của Thẩm Trường Sanh, vì lo lắng mà mặt đỏ bừng. Cậu hỏi dồn dập: "Trường Sanh ca ca, sao giờ ngươi mới về? Vừa rồi ta không thấy ngươi." Cậu chạy tới không phải để xem náo nhiệt, mà là đi tìm hắn. Tìm mãi không thấy, nếu không nghe lời chú Thiết Sơn nói, cậu đã lên núi tìm rồi.
Thẩm Trường Sanh nắm lại tay cậu, an ủi: “Không sao. Ta sợ chỗ đó còn vết máu sẽ dẫn dụ những con vật khác đến, nên làm xong mọi việc mới xuống núi. Ngươi xem, người ta có sao đâu?”
Tiêu Thố cẩn thận nhìn khắp người hắn, thấy không có vết thương, cũng không có mùi mà cậu không thích, cậu mới thở phào: “Những con sói đó nhìn đáng sợ lắm. Chú Thiết Sơn nói chúng còn cắn người, nhưng ta không dám lại gần xem.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play