Tiêu Thố mở to mắt, kinh ngạc đến mức hai tai dựng thẳng đứng lên, thiếu chút nữa thì ngã khỏi cửa sổ. Hoàn hồn lại, cậu “oạch” một tiếng chạy đi thật xa.
Thẩm bà nội ngây người đứng tại chỗ một lúc lâu. Bà không nhìn lầm, vừa rồi đó là một con thỏ đúng không.
Bé bằng bàn tay, cả người trắng muốt, sạch sẽ đến mức ngay cả thỏ nuôi trong nhà cũng không có bộ lông mượt mà như vậy.
Thẩm bà nội cảm thấy không giống con mồi mà Trường Sanh hay săn được, trái lại giống như được người ta chăm sóc nuôi dưỡng cẩn thận. Lòng bà khó hiểu, định bụng chờ Trường Sanh về thì hỏi một chút.
Chậu "đồ ăn" không tên trên cửa sổ bị ăn mất một mảng, Thẩm bà nội có chút đau lòng, nó còn chưa lớn hết mà.
Tiêu Thố nấp ở một bên từ xa, thấy Thẩm bà nội không đuổi theo thì thở phào nhẹ nhõm. Đều tại cậu tham ăn quá.
Thỏ con cụp tai xuống, có chút chột dạ. Thẩm Trường Sanh đã từng nói không được để cậu tùy tiện lộ diện trước mặt người khác. Nhưng Thẩm bà nội chắc không sao đâu, cậu một chút cũng không sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT