Kim An trở về, ăn hết phần bánh phỉ thúy vụn rồi ngủ một giấc ngon lành. Hôm sau tỉnh dậy, cậu mới phản ứng lại mình đã làm những gì tối qua.

Cậu lại dám trừng thiếu gia sao? 

Cậu bị trúng tà rồi à? 

Xong rồi, thiếu gia chắc chắn càng ghi hận cậu hơn, lần này thì chết thật rồi.

Cậu không biết thiếu gia sẽ ra tay với mình vào ngày nào, nên để tránh tất cả những tình huống có thể làm cậu chết bất đắc kỳ tử, thấy hồ nước là cậu đi đường vòng, trong phòng cố gắng không thắp nến, khi ngủ cũng đóng chặt cửa sổ, và kiên quyết không rời khỏi sân tiểu thư nếu không cần thiết. 

Cứ như vậy, cậu lại bình an vô sự qua thêm hai tháng.

Hôm đó, cậu thật sự không nhịn được nữa, phải rời giường đi tiểu tiện. 

Đi nhà xí phải đi ngang qua phòng bếp, cậu nghĩ thầm không nghe nói thiếu gia hai ngày nay bị phạt, chắc là sẽ không đụng phải thiếu gia, thế là cậu ôm tâm lý may mắn mà đi.

Lão gia đi quê làm việc, trong phủ hiện tại là phu nhân làm chủ.

Kim An đến đây đã hơn một năm, đại khái cũng dò xét được thái độ của phu nhân và lão gia đối với thiếu gia. Hình phạt của phu nhân đối với thiếu gia nhiều lắm là phạt quỳ chép sách, còn hình phạt của lão gia đối với thiếu gia lại là đánh roi, đánh gậy hoặc là quỳ suốt một đêm ở từ đường.

Cậu nghĩ, lão gia người có địa vị như vậy mà chỉ có phu nhân là một người vợ, thiếp thất hay thông phòng linh tinh một người cũng không có, hơn nữa cùng phu nhân chỉ sinh tiểu thư một người con, cũng không nghĩ đến chuyện sinh thêm một đứa con trai để kế thừa hương khói. 

Khẳng định là vì lão gia quá yêu phu nhân nên mới tức giận với mẹ của thiếu gia vì đã phản bội phu nhân, cho nên giận cá chém thớt sang thiếu gia. 

Nghĩ như vậy, thiếu gia thật sự rất đáng thương.

Kim An từ nhà xí bước ra, mắt nhắm mắt mở trở về đi, bỗng nhiên nghe thấy bên cạnh truyền đến một tiếng 'vút'. Cậu nhìn sang —— chỉ thấy trên tường ngoài có một bóng đen lớn, rồi bóng dáng đó lại 'vút' một tiếng từ trên tường rơi xuống mặt đất, cách cậu chưa đầy 10 mét.

Có trộm!

Kim An trong lòng kinh hãi, lập tức sải chân chạy về phía sân mình, định gọi người dậy bắt trộm. 

Chân vừa nhấc lên được vài bước, bóng đen kia lại 'vút' một cái đã đến bên cạnh cậu, một tay bắt lấy cánh tay cậu quật vào tường, một tay che miệng cậu, giọng nói cực lạnh bị đè thấp phát ra: “Dám ra tiếng liền giết ngươi!”

Lưng Kim An bị đâm đau, hốc mắt tức khắc đỏ lên, không chú ý rằng giọng nói này có chút quen thuộc. Cậu sợ hãi đến nỗi nhắm nghiền mắt lại, mạnh mẽ gật đầu.

Cái tay đang che miệng cậu được dời đi, sự giam cầm ở cánh tay cũng không còn.

Kim An cảm thấy tên trộm này thật ngu ngốc, thả tay ra dễ dàng như vậy. 

Nếu không phải mình là người câm, nhất định sẽ hất hắn ra mà chạy, vừa chạy vừa la to cầu cứu, đến lúc đó mọi người sẽ bị cậu đánh thức dậy để bắt hắn!


“Mở mắt ra.” Tên trộm đột nhiên ra lệnh.

Kim An lắc đầu cự tuyệt.

Không thể mở mắt, nếu mở mắt ra nhìn thấy bộ dáng của tên trộm, nói không chừng hắn sẽ lập tức gi·ết mình.

“Không mở mắt ta hiện tại liền giết ngươi!”

Kim An sợ đến mức lập tức mở mắt, mở thật to, đồng tử lấp lánh sự sợ hãi và uất ức.

Tên trộm đeo khăn che mặt màu đen, chỉ để lộ một đôi con ngươi đen nhánh như mực, lại lạnh thấu xương như băng giá ngàn năm.

Thật đáng sợ một đôi mắt, như thể muốn ăn tươi nuốt sống cậu.

Kim An thấy hắn định vươn tay tháo khăn che mặt, sợ đến mức 'phịch' một tiếng quỳ xuống đất, dập đầu cầu xin hắn.

Dập đầu bốn năm cái, tên trộm chợt ngồi xổm xuống trước mặt cậu, túm tóc cậu kéo ra sau, không cho cậu tiếp tục dập đầu. 

Da đầu Kim An bị kéo đau, ngũ quan đều nhăn lại. Cậu hoa mắt nhìn thấy tên trộm đã tháo khăn che mặt, lập tức nhắm chặt mắt lại.

Cậu không thể nhìn thấy tên trộm trông như thế nào, nếu không hắn nhất định sẽ lấy đó làm lý do lập tức giết cậu.

Ô ô ô, có ai lúc này đi lấy nước tranh thủ đi nhà xí tiện thể cứu cậu không, cậu còn chưa muốn chết đâu. 

Tiền cậu tích cóp còn muốn mua đồ chơi bằng đường, mua kẹo hồ lô, mua bánh hạt dẻ ăn, còn muốn mua chuồn chuồn tre, mua diều, mua đèn lồng chơi, ô ô ô.

Kim An sợ hãi đến cắn chặt môi, nước mắt từ khe mắt nhắm chặt chảy xuống, theo khuôn mặt trắng nõn rơi trên mặt đất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play