Lâm Đại Nương vừa bước qua ngưỡng cửa tiền viện, đã nghe Kế quản sự đứng đợi đó lên tiếng: “Đại nương tử, ngài đã đến.”
Kế quản sự còn trẻ, vừa qua ba mươi, vốn là trợ thủ cho các đại quản gia của Lâm phủ. May nhờ mấy năm nay đảm đương nhiều việc, khi các lão quản gia qua đời, hắn quản lý Lâm phủ cũng coi như thuận buồm xuôi gió.
Hắn là cháu trai của đại quản gia Lâm Thủ Nghĩa.
Trước đây, hai đời lão quản gia của Lâm phủ qua đời vì bệnh, con cháu họ đã thoát nô tịch, vào tân thành do triều đình mới mở làm tiểu địa chủ. Trước khi chết, lão quản gia chỉ định Lâm Thủ Nghĩa tiếp quản.
Con cháu Lâm Thủ Nghĩa vẫn còn ở Trướng Châu chưa rời đi.
Nhưng Lâm Đại Nương biết, chẳng bao lâu nữa, cha nàng sẽ cho ruộng, cho bạc, tiễn hậu bối của Thủ Nghĩa thúc đi.
Hậu bối của Thủ Nghĩa thúc khác với con cháu lão quản gia trước đây. Con cháu các lão quản gia rời Lâm phủ vì họ có bản lĩnh lớn, làm nô bộc thật đáng tiếc. Còn mấy người con lớn tuổi của Thủ Nghĩa thúc lại không phù hợp với Lâm gia: việc nhỏ giao thì không tận tâm như nô bộc quê mùa, việc lớn thì hay gây họa, chi bằng thả họ ra ngoài tự tìm đường khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT