Hai khuôn mặt sưng như màn thầu, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi. Tiểu mũm mĩm thấy tỷ tỷ cũng sưng mặt như mình, ôm cổ nàng càng thêm bi ai, gào lên: “Nương tử tỷ tỷ…”
Nương tử tỷ tỷ không tiêu sái như ấu đệ, muốn khóc là khóc. Nàng không khóc nổi, mím môi hỏi: “Đệ sao thế?”
Khóc có ích gì đâu.
Lâm Tiền Đa, tiểu thư đồng đi theo tiểu mũm mĩm, run rẩy đáp: “Vũ Đường… Vũ Đường tiên sinh nhéo.”
Nhéo?
Lâm Đại Nương ôm tiểu mũm mĩm, chỉ ôm một lát đã không chịu nổi, nửa vác hắn lên vai bước ra hành lang, đến chỗ có ghế ngồi xuống. Nàng đặt tiểu béo lên đùi, lấy khăn lụa lau nước mắt cho hắn, bảo: “Đừng khóc nữa, xấu lắm.”
Tiểu mũm mĩm vốn không thích khóc, nghe chữ “xấu”, từ khóc chuyển sang nức nở, lắc đầu: “Hoài Quế không khóc, Hoài Quế không xấu, Hoài Quế về với phụ thân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play