Lạc Tương lại rơi vào ảo giác luẩn quẩn. Một ảo giác mà cả đời chàng đã trải qua vô số lần.
Cứ như là mơ, nhưng lại chân thật đến mức đưa tay ra là có thể chạm tới.
Trước mắt chàng là một biển lửa mênh mông vô bờ, cực nóng bỏng, sóng lửa cuồn cuộn, nuốt chửng chúng sinh.
Kinh Phật viết, thế giới vô biên, ái dục như lửa, sâu thẳm như biển. Dưới biển lửa, chúng sinh ngu muội, đời đời kiếp kiếp luân chuyển. Hàng ngàn hàng vạn người lún sâu vào ngọn lửa bừng bừng, tình trời hận biển. Đời người có ái dục, lại phát sinh tham sân si, liền có luân hồi vô vọng.
Trong ảo giác, chính chàng cũng chìm trong đó, theo những đợt sóng dữ dội mà chìm rồi lại nổi.
Dưới thân, mặt biển đỏ thẫm như nhuộm máu tươi, từng mảng ảo ảnh của thế gian vô tận ánh lên, bị lửa thiêu rụi thành tro tàn, tan biến rồi lại tái sinh.
Trong biển lửa lay động, chàng nghe thấy một giọng nói quen thuộc mềm mại:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play