Bành Quyên thấy vậy, khóe môi lại cong lên. Chiêu này của bà bà chưa bao giờ thất bại, lần này những người khác đừng hòng lấy được một đồng nào.
“Các người không biết đâu, bà già này có nỗi khổ không nói nên lời. Vốn nghĩ chuyện xấu trong nhà không nên bày ra, tôi không định nói đâu, nhưng các người đều ức hiếp tôi, tôi chỉ đành nói ra sự thật.”
“Tối qua chỉ vì con bé Mạnh Thanh Hòa cãi lại người lớn, chúng tôi nói nó vài câu, thế là cái con đàn bà ranh đó liền nửa đêm dắt con về nhà mẹ đẻ. Không biết nó ăn cái gì, làm cái gì ở nhà họ Lâm mà Mạnh Thanh Hòa mới hộc máu. Chứ sao vừa nãy Bảo Quốc cũng đánh Trọng Thu mà Trọng Thu lại không sao?”
“Nhà ai mà chẳng dạy dỗ con cái. Chỉ đơn giản là nói vài câu thôi mà lại làm loạn, đòi về nhà mẹ đẻ. Một đứa con dâu và đứa cháu gái không hiếu thuận, không hiểu chuyện như vậy, chúng tôi đã sớm không muốn rồi. Vừa hay nhân cơ hội này, đuổi chúng nó ra khỏi gia phả nhà họ Mạnh.”
Lời này vừa ra, một vài người bắt đầu nghiêng về phía Hoàng Tú Anh, đặc biệt là các bà già cùng tuổi. Họ xúm lại chỉ trích lỗi lầm của Lâm Ái Vân. Nhưng cũng có người cho rằng đây là Hoàng Tú Anh đang tìm cớ để không phải chi tiền chữa bệnh cho Mạnh Thanh Hòa.
Trong phút chốc, tranh cãi nổ ra gay gắt.
“Trưởng thôn, tôi đi gạch tên hai người đó ra khỏi gia phả nhà chúng tôi nhé?” Hoàng Tú Anh từ dưới đất bò dậy, nhào tới bên cạnh trưởng thôn Đặng Quang Phú, rõ ràng là đã không thể chờ đợi hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT