Trong thôn, ai mà không biết Đỗ Tài chỉ là một ông lang vườn. Trước đây ông ta học y với một ông già trung y ở huyện chưa đầy hai năm đã về làm. Bình thường xem mấy bệnh lặt vặt như cảm sốt thì được, chứ bệnh nặng thì không thể chữa.
Bây giờ Mạnh Bảo Quốc không cho Thanh Hòa đến bệnh viện huyện, đó chẳng phải là muốn lấy mạng cô bé sao?
“Rốt cuộc anh còn có phải là bố của Thanh Hòa không? Con bé đã ra nông nỗi này, mà anh lại có thể nói ra lời như vậy?” Nếu trên người không có tiền, Lâm Ái Vân đã sớm quay đầu bỏ chạy. Cô không muốn nhìn người đàn ông này thêm một giây nào nữa.
Không biết từ lúc nào, Mạnh Bảo Quốc lại trở nên thay đổi hoàn toàn như vậy? Hay là bản chất anh vốn đã như thế, chỉ là qua dòng sông thời gian từ từ bộc lộ?
Nhớ lại những ngọt ngào khi còn trẻ, Lâm Ái Vân đột nhiên cảm thấy tim như bị dao cứa, đau đớn nắm chặt vạt áo.
Cô không khỏi thầm nghĩ, nếu lúc trước nghe theo lời mẹ, tách biệt ân tình cứu mạng với tình cảm cá nhân, sau khi suy nghĩ rõ ràng về thực tế rồi mới lấy chồng, có phải bọn trẻ đã không phải chịu ấm ức nhiều năm như vậy không?
Nhưng trên đời này làm gì có thuốc hối hận mà uống?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT