Sau khi ăn xong và dọn dẹp bàn ăn, mọi người quây quần trong nhà sưởi ấm. Lúc này, Giang Vân Trì mới mở chiếc túi lớn ra.
“Đây là đặc sản em mang về từ Kinh Thành, và cũng là quà Tết tặng mọi người.”
Thấy vậy, Mạnh Trọng Xuân làm anh cả đầu tiên xua tay từ chối: “Chúng tôi sao dám nhận đồ của cậu, cậu mang về đi thôi.”
“Đúng vậy, vô công bất thụ lộc.”
“Đúng rồi, chúng tôi không cần… đồ của cậu.” Mạnh Trọng Đông lắp bắp nói nốt hai chữ cuối cùng, suýt nữa cắn phải lưỡi. Mắt anh ta sáng rực nhìn đống đồ Giang Vân Trì bày trên bàn.
Những đôi giày tennis, giày da, áo khoác, đồng hồ mới tinh được bày trên bàn, còn có mấy quyển sách dày cộm, cùng với mấy hộp được đóng gói tinh xảo. Nếu không phải anh ta tự véo mình một cái, anh ta còn tưởng đó là ảo giác.
Trời ơi, một khoản lớn như vậy! Hơn nữa còn là mua từ Kinh Thành về. Phải nói là tấm lòng này thật sự khó có được, nhưng mua những thứ này chắc chắn tốn không ít tiền. Giang Vân Trì lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play