“Anh đi quen rồi, không sợ. Em mau lau nước mắt đi, đừng khóc, nếu không lát nữa anh lại khổ sở.” Giang Vân Trì nắm lấy tay cô, để an ủi và cũng để trêu chọc cô, anh làm một vẻ mặt xấu về phía trong nhà.
Nhớ lại dáng vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống Giang Vân Trì của ba người anh trai, Mạnh Thanh Hòa không nhịn được cười phụt.
“Đứng lề mề ngoài đó làm gì? Nhặt vàng à? Còn không mau vào!” Lúc này, trong nhà đột nhiên vọng ra một tiếng gầm gừ, mọi người thấy Mạnh Trọng Đông đang ngồi trên ghế, ánh mắt u oán nhìn về phía hai người họ.
À… chính xác hơn là nhìn vào hai bàn tay đang nắm chặt của họ.
Mạnh Thanh Hòa theo phản xạ rút tay lại, sau đó cùng Giang Vân Trì bước vào nhà.
“Em đi lấy cơm cho anh, anh ngồi xuống trước đi.” Mạnh Thanh Hòa dẫn Giang Vân Trì đến chỗ ngồi của mình, dọn cho anh một cái ghế, đặt lò sưởi nhỏ ở chân, rồi đi lấy cơm. Cô chạy đi chạy lại, vô cùng trôi chảy.
“Ngày thường chưa thấy em gái siêng năng như vậy bao giờ.” Mạnh Trọng Hạ bĩu môi, nói nhỏ với Mạnh Trọng Xuân bên cạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT