Một sự cố bất ngờ, không ai nghĩ đến, mọi người đều sững sờ đứng tại chỗ ngây người nhìn cảnh tượng trước mắt.
“Này, sao bà lại đánh người?” Mạnh Thanh Hòa là người đầu tiên phản ứng lại, cô giận dữ hất chăn lên định xuống giường đòi lại công bằng, nhưng vừa có động thái đã bị Giang Vân Trì ngăn lại.
“Ngoài này lạnh, em đừng cử động.”
Lúc này, bà nội của cậu bé cũng đã hoàn hồn, lập tức che chắn cho cậu bé sau lưng, há miệng la lên: “Mấy người lớn các người chấp nhặt gì với một đứa trẻ vài tuổi? Sức nó có thể lớn đến đâu, mà phải kêu la ầm ĩ thế?”
“Trẻ con ư? Mắt bà có vấn đề không? Nó còn bú sữa sao? Bà nói nó không có sức, vậy đêm qua lúc tiêm, bà và hai bác sĩ cũng không khống chế được nó? Thật không biết bà làm sao có thể mặt dày nói ra những lời đó.” Mạnh Thanh Hòa không nể nang gì bà già này, trực tiếp trợn mắt, vạch trần lời nói dối của bà ta.
“Cô…”
Cát Kim Phượng có chút chột dạ bĩu môi, định biện minh vài câu, nhưng nhìn thấy họ đông người như vậy, còn mình chỉ có hai bà cháu, nếu cãi nhau thì chắc chắn mình sẽ chịu thiệt. Bà ta không định chấp nhặt với một đứa con nít như cô, nhưng trong lòng lại không phục, nên bà ta nhổ nước bọt xuống đất, nói nhỏ: “Thật mẹ nó đen đủi, phì!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT