Nói đến đây, Điền Trí Học khựng lại, rồi thở dài đầy ẩn ý: “Dù con và thằng Hiếu Quốc có không ưa nhau từ nhỏ, cũng không cần phải gán cái tội này lên đầu nó chứ?”
“Bác, cháu không hề vu oan cho Điền Hiếu Quốc. Chính hắn và bạn hắn đạp xe đến ngã ở ngoài ruộng, cháu bảo họ đừng làm lỡ việc của chúng cháu, mau đi trạm y tế khám. Kết quả là bạn hắn đã buông lời tục tĩu với cháu, còn mắng cháu là đĩ nữa.”
Tiêu Vân không kìm được nước mắt ấm ức. Từ nhỏ đến lớn cô chưa từng bị đối xử như vậy. Hôm nay lại nghe nhiều lời khó nghe như thế, thật sự tức giận đến cực điểm.
Cô dùng lòng bàn tay nhanh chóng lau nước mắt, thẳng lưng, quật cường nhìn Điền Trí Học.
“Nhưng ở đây không có ai làm chứng cho con cả. Không có nhân chứng và bằng chứng thì nói gì cũng vô ích.” Sắc mặt Điền Trí Học không hề thay đổi, chỉ làm một bộ dạng bất lực.
“Bác, các người…” Tiêu Vân tức giận giậm chân.
“Tiểu Vân, đừng khóc. Bố nhất định sẽ đòi lại công bằng cho con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play