Vì Tiêu Vân, người phụ trách và giám sát đã đi rồi, Mạnh Thanh Hòa trực tiếp ngồi phịch xuống chỗ râm mát vừa nãy. Cô chuẩn bị chờ cô ấy quay lại rồi mới làm tiếp. Dù sao thì một khu đất lớn như thế này, mọi người đều cùng chịu trách nhiệm, làm nhiều hay làm ít, điểm công đều như nhau. Cô thà trốn việc còn hơn.
Hơn nữa, mấy bà thím kia cũng chưa làm việc, cô cũng không cần phải động đậy.
Vừa mới ngồi xuống, cô cảm thấy có thứ gì đó ở không xa đang phản chiếu ánh mặt trời, khiến cô không thể mở mắt. Mạnh Thanh Hòa tức giận đứng dậy đi qua. Tìm kiếm một lúc trong bụi cỏ, cô đã tìm thấy thủ phạm.
Nhìn món đồ trong tay, Mạnh Thanh Hòa chìm vào suy tư.
Không lâu sau, Tiêu Vân dẫn theo một đám người hùng hổ quay lại, nhưng đã người đi nhà trống, họ không bắt được ai cả.
“Mấy người đó đâu?” Tiêu Đại Bằng cầm một cái cuốc trên tay, mặt mày giận tái. Ông lập tức hỏi người bà thím gần mình nhất.
Bà thím chỉ tay về phía con đường lớn không xa, thật thà trả lời: “Họ đi xe đạp rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT