Hơi thở của đêm
Căn nhà nhỏ vang vọng tiếng mưa tí tách trên mái tôn cũ, ánh đèn vàng yếu ớt khiến mọi thứ trở nên tĩnh lặng lạ thường. Tôi ngồi trên chiếc ghế gỗ cạnh cửa sổ, vẫn run rẩy, trong khi Jonathan đang lục tìm chiếc khăn khô.
“Em nên thay đồ, Alice,” giọng anh trầm thấp, vẫn giữ nguyên sự dịu dàng sau cơn giận. “Anh không muốn em bị cảm.”
Tôi gật nhẹ, nhưng đôi chân không nhúc nhích. Cơ thể tôi lạnh, nhưng không phải vì mưa. Mà vì nỗi sợ vẫn còn quanh quẩn, và vì cái ôm ban nãy – cái ôm tôi không thể nào quên nổi.
Một lúc sau, anh đưa tôi một bộ đồ ngủ cũ – là bộ tôi từng mặc thời còn ở nhà, giản dị, kín đáo. Tôi đi vào phòng thay đồ, tim vẫn còn đập loạn.
Khi tôi bước ra, anh đang đứng trước bếp lò nhỏ, quay lưng lại. Áo sơ mi của anh đã được cởi bỏ, chỉ còn chiếc áo thun bên trong bó sát – ướt đẫm, dán lấy cơ thể. Tấm lưng rộng rãi ấy, đôi vai từng ôm tôi giữa giông gió, khiến tim tôi nhói lên một nhịp kỳ lạ.
“Anh ở đây… làm gì vậy?” – tôi hỏi, giọng gần như thì thầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT