Khoảng cách gần đến mức em không dám thở
Jonathan hồi phục rất nhanh – ít nhất là về mặt thể chất.
Anh vẫn đến cửa hàng đều đặn như chưa từng có gì xảy ra, luôn đúng giờ, không ồn ào, không nhắc gì đến chuyện ngày hôm đó. Nhưng… anh vẫn luôn ở gần tôi. Như một quỹ đạo cố định – không chạm vào tôi, nhưng cũng chưa từng rời xa.
Anh nói chuyện nhẹ nhàng hơn, không còn những câu trêu đùa hay ánh mắt nửa trêu chọc nửa khiêu khích như trước. Anh không còn giành phần lau sàn để tôi phải cúi xuống thấp, cũng không còn cố ý chạm tay khi lấy đồ từ kệ cao. Nhưng tôi lại cảm thấy… sự dịu dàng ấy càng khiến tôi rối bời hơn.
Bởi vì, tôi không còn biết – mình đang phòng thủ với ai nữa.
Một buổi tối, trời mưa lất phất.
Cửa hàng đóng muộn hơn bình thường, chỉ còn tôi và anh ở lại để dọn dẹp. Tiếng mưa ngoài cửa kính lách tách, ánh đèn trong kho chiếu một màu vàng ấm mờ mờ. Mọi thứ thật yên tĩnh. Lặng lẽ đến mức… tôi nghe rõ cả nhịp tim mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT