⸻
Vài ngày sau đó, Jonathan đưa tôi và hành lý lên chiếc xe quen thuộc. Cơn mưa đã tạnh, nhưng mặt đất vẫn ẩm ướt, mùi đất sau mưa khiến mọi thứ như chậm lại.
Con đường dẫn về ngôi nhà cũ không thay đổi nhiều… nhưng trong lòng tôi, từng mét đường như gợi ra một mảng ký ức. Những buổi sáng ấm áp bên bàn ăn, tiếng cười trẻ con vang lên khắp hành lang, tiếng bước chân Jonathan đi từ phòng khách xuống bếp… tất cả ùa về như một cuộn phim bị tua ngược.
Ngôi nhà hiện ra trước mắt – vẫn là màu sơn ấy, khung cửa ấy, chỉ có hàng hoa trước hiên là nở rực rỡ hơn. Tôi chưa kịp bước vào thì tiếng gọi vang lên:
“Mẹ!”
Eliot và Lyra lao ra từ cửa, đôi mắt sáng rực. Chúng lớn hơn so với hình ảnh cuối cùng tôi còn nhớ, nhưng đôi má bầu bĩnh và nụ cười thì vẫn nguyên vẹn.
Tôi khựng lại. Cổ họng nghẹn ứ. Bao ngày qua tôi giữ khoảng cách với chúng vì không nhớ nổi, vì sợ ánh mắt mong chờ của con sẽ bị tôi làm tổn thương. Nhưng giờ đây… ký ức đã trở lại, và nỗi nhớ dồn nén khiến tôi không thể đứng yên thêm một giây nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT