⸻
Buổi sáng hôm sau, ánh sáng mờ nhạt len qua tấm rèm cũ kỹ, chiếu những vệt vàng nhạt lên làn da tôi vẫn còn ấm hơi anh. Tiếng mưa đã ngớt, chỉ còn từng giọt rơi lách tách ngoài hiên.
Tôi khẽ mở mắt. Jonathan vẫn đang nằm bên cạnh, một cánh tay choàng qua eo tôi, ôm tôi như thể chỉ cần buông ra là tôi sẽ tan biến mất. Anh ngủ không yên, hàng mày khẽ cau lại, đôi môi mím chặt, như đang mơ một cơn ác mộng.
Tôi ngắm anh thật lâu. Dù tất cả ký ức đau đớn đã quay về, trái tim tôi vẫn không thể ngừng run lên mỗi khi nhìn thấy khuôn mặt này. Và có lẽ… tôi cũng đã mệt mỏi với việc trốn chạy.
Tôi vươn tay chạm nhẹ vào má anh. Cảm giác lành lạnh của bàn tay tôi khiến anh khẽ động, mi mắt run rẩy mở ra. Đôi mắt hổ phách ấy bỗng bừng tỉnh khi thấy tôi, rồi lập tức siết chặt tôi vào ngực, như sợ rằng vừa tỉnh dậy tôi sẽ biến mất.
Chúng tôi im lặng một lúc lâu, chỉ nghe nhịp tim anh đập mạnh bên tai mình. Rồi tôi ngẩng đầu, mỉm cười thật khẽ, giọng vẫn còn khàn sau một đêm dài:
“Mình bắt đầu lại nhé… anh thỏ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT