“Lộc cộc—”
Tạ Cẩn Ca bị nhân ngư bất ngờ kéo mạnh xuống biển, không kịp phòng bị, lập tức uống phải một ngụm nước mặn chát.
Chưa kịp phản ứng thêm, nhân ngư đã vòng một cánh tay dài ôm chặt lấy vòng eo mảnh khảnh của hắn, ghì hắn chặt vào lồng ngực rắn chắc của mình.
Nhân ngư ôm chặt đến mức như muốn đem Tạ Cẩn Ca hòa tan, dung nhập hẳn vào trong thân thể hắn. Dù đầu Tạ Cẩn Ca vẫn còn ở trên mặt nước, không bị nhấn chìm, nhưng trong vòng tay kìm hãm kia, hắn vẫn có cảm giác nghẹt thở, hít thở không thông.
“Cẩn Ca, Cẩn Ca, Cẩn Ca…”
Nhân ngư ghé sát bên tai, không ngừng lặp đi lặp lại cái tên ấy. Giọng nói trầm thấp, khàn khàn mà mang theo từ tính độc đáo, vừa nặng nề vừa áp bách, như thôi miên, như giam cầm.
Tạ Cẩn Ca vỗ mạnh lên cánh tay đang siết lấy mình, ra hiệu muốn hắn buông ra. Nhưng nhân ngư chẳng những không thả, mà còn dùng đuôi cá lạnh lẽo quấn chặt lấy hai chân hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play