Dận Nhưng thao thao bất tuyệt, Khang Hi một lời khó chen vào, thỉnh thoảng lại nghiêng đầu xoa thái dương. Chỉ một cử chỉ như thế thôi, vào mắt Dận Nhưng liền thành cái gai, khiến hắn càng khó chịu, trực tiếp mở miệng:
“Hoàng A Mã, nhi thần có phải hay không lại khiến ngài muốn trách phạt?”
Khang Hi ngẩn ra: “???”
“Ngài có phải hay không lại cho rằng nhi thần bụng dạ hẹp hòi, chỉ biết tính toán chuyện thương nhân gom tiền, không có chút khí độ của Thái tử?”
“Trẫm một chữ cũng chưa từng nói.”
Khang Hi chỉ thấy mình oan uổng. Nếu ba bốn năm trước, quả thực hắn cũng từng nghĩ như vậy. Nhưng nay thì khác. Hắn đã tận mắt thấy Dận Nhưng sáng tạo ra các loại “kỳ tích”, cũng thấy được những đổi thay mà “kỳ tích” mang tới, lại còn hưởng lợi từ đó. Thế là ý nghĩ xưa cũ dần thay đổi.
Hắn hiểu rõ, muốn có thêm nhiều “kỳ tích” xuất hiện, muốn những điều ấy trải rộng khắp thiên hạ, muốn Đại Thanh trở thành bậc thượng quốc oai hùng, đều phải dựa vào tiền tài mà chống đỡ. Không có ngân lượng, chỉ một tuyến quan đạo lát xi măng thôi cũng đủ khiến hắn sứt đầu mẻ trán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT