Hà Quyện cũng nghe thấy tiếng mở cửa. Cả người cậu được chiếc chăn màu xám đậm bao bọc, tóc vì ngủ mà mềm xù lộn xộn nằm trên gối. Tháng Chín ở thành phố B vẫn còn rất nóng, biệt thự bật điều hòa, nhiệt độ vừa phải. Nhưng khi ngủ, Hà Quyện vẫn phải quấn chăn kín mít, nếu không có thể vô tình bị cảm lạnh.
Đối với cậu bây giờ, một trận cảm lạnh nhỏ có thể sẽ gây ra một loạt các triệu chứng khác, khiến cậu rất có thể phải quay lại bệnh viện nằm nửa năm nữa.
Phó Nhàn chuyển ánh mắt sang Hà Quyện, người đang cuộn tròn như một con tằm, một tia ý cười hiện lên trong mắt hắn.
Hắn tiến lên phía trước, đặt cốc nước ấm trong tay lên chiếc bàn nhỏ cạnh giường. Hắn thấy nửa dưới khuôn mặt của thiếu niên bị chăn bao phủ, chỉ lộ ra đôi mắt sáng ngời và những ngón tay trắng như nước đang cầm điện thoại. Nghe thấy tiếng đẩy cửa, Hà Quyện thậm chí không ngước lên, tiếp tục nhìn màn hình điện thoại, như thể trên đó có thứ gì đó cực kỳ hấp dẫn.
Phó Nhàn nhìn hai giây, rồi lấy tay che đi ánh sáng từ điện thoại. Hà Quyện lúc này mới run hàng mi dày nhìn lên: "Sao vậy?"
Phó Nhàn thấy khuôn mặt cậu ửng đỏ, không nhịn được đưa tay nhẹ nhàng nhéo một cái. Cảm giác dưới tay mềm mại, hắn vốn định rút tay về nhưng lại không nhịn được xoa nhẹ thêm một chút: "ARSUC mới ra một loại chocolate mochi mới, không phải nói sáng nay đi ăn sao?"
Hà Quyện lập tức nhớ ra rằng cậu đã nhân cơ hội đi ăn cùng Quan Thời Cảnh vào chiều hôm qua rồi. Trong phút chốc, cậu có chút chột dạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT