Quan Thời Cảnh thấy thiếu niên dường như vô cùng kinh ngạc. Đôi mắt hoa đào xinh đẹp mở to, đáy mắt trong trẻo mang theo một tia oán giận không che giấu.
Đôi môi hồng hào như hoa hồng ướt sương có chút mím lại đầy tủi thân. Hắn trong lòng mềm nhũn, lại cảm thấy đối phương thật sự đáng yêu đến tột cùng, như một con mèo con quấn người ven đường, cọ cọ vào chân người, lại không tin được bị người ta đẩy ra không chút lưu tình, cọ lưng và kêu meo meo.
Lòng bàn tay Quan Thời Cảnh hơi ngứa, hắn ho nhẹ một tiếng, nói: “Lớp chúng ta nam sinh nhiều, cậu đứng ở giữa sẽ không bị nhìn thấy đâu.”
Lời này thật sự trái với lương tâm. Kể cả đứng giữa một đám đông, Hà Quyện vẫn sẽ là người nổi bật nhất. Bộ đồng phục xanh trắng mặc trên người cậu đặc biệt tinh tế và đẹp.
Lời mà cậu vừa dùng để an ủi Quan Thời Cảnh, giờ bị dùng ngược lại, Hà Quyện cũng không vui vẻ hơn. Cậu uể oải lên tiếng, nhưng không buồn bã quá lâu, mà nhanh chóng lao vào học tập.
Tâm trạng cậu buồn bã, nhưng hai người còn lại trong ký túc xá, nội tâm lại xa xa không bình tĩnh như vẻ ngoài.
Nếu có người lúc này cẩn thận nhìn mặt bàn của Phó Nhàn, sẽ phát hiện, hắn trông như đang nghiêm túc đọc sách, nhưng từ lúc trở về đến giờ, hắn căn bản không mở sách ra, chỉ đặt tay hờ hững trên mép trang, ánh mắt không có tiêu cự mà nhìn vào cuốn sách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT