Thứ bảy tan học, Hà Quyện nhận được điện thoại. Cô ruột cậu cẩn thận hỏi cậu có muốn về nhà ăn cơm không.
Hà Quyện mơ hồ nghe thấy giọng của Lâm Tuyết Nguyên. Cậu rũ mắt lặng lẽ nhìn tờ bài thi trong tay, sau một lúc lâu khẽ nói: “Con hẹn với bạn học đi ăn cơm rồi, không về được ạ.”
Cô cậu giữ lại hai câu. Hà Quyện còn chưa nói gì, giọng nói hoạt bát của Lâm Tuyết Nguyên đã vang lên rất rõ: “Anh họ, chúng ta một tuần chưa gặp rồi! Em nhớ anh lắm.”
Hà Quyện vô thức cong môi: “Em ở nhà ngoan một chút, tuần sau anh về.”
Hai ngày nay cậu đã tìm hiểu về tiến độ học tập của Phó Lẫm từ Phó Nhàn. Cậu định tối nay sau khi tan học và làm xong bài tập thầy cô lớp 12 giao vào cuối tuần thì không về nhà nữa.
Hơn nữa… Hà Quyện rũ mắt. Hai ngày nay tim cậu không có gì bất thường, nhưng cậu cảm thấy mình yếu hơn trước không ít. Rõ nhất là khi leo cầu thang, chỉ cần chạy nhanh một chút, ngực cậu sẽ đập dồn dập, như vừa tập một bài thể dục rất nặng vậy.
Bệnh viện vẫn chưa tìm ra vấn đề cụ thể, nhưng những thiết bị tiên tiến đó cho thấy tim cậu mỗi ngày đều hoạt động quá tải, quá trình trao đổi chất của cơ thể rất chậm, và sức đề kháng giảm sút…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT