Hà Quyện có thiện cảm với những học sinh trông ngoan ngoãn, tĩnh lặng như vậy. Hắn cười: “Cảm ơn, anh trai em đến chưa?”
Ánh mắt Phó Lẫm lướt qua Hà Quyện, nhìn về phía cửa: “Đến rồi ạ.”
Hà Quyện đi theo nhìn sang, lập tức nảy sinh một cảm giác "thiên nhai hà xứ bất tương phùng" (trời đất bao la, sao lại gặp nhau ở đây). Ở cửa kính, bên dưới chiếc chuông gió bị gió thổi lay động, dáng người cao ráo, tuấn tú, khuôn mặt lạnh lùng đó, không phải Phó Nhàn thì là ai?
Tác giả có lời muốn nói:
Đây là duyên phận đi
Ánh mắt Phó Nhàn lúc này lạnh lùng hơn bao giờ hết. Hắn liếc nhìn Hà Quyện, rồi dừng lại ở Phó Lẫm. Giọng nói lạnh như băng: “Ai bảo mày đến đây?”
Hà Quyện cảm thấy có người nhẹ nhàng đến gần, là Phó Lẫm. Đôi đồng tử trong veo, sạch sẽ của cậu ta hiện lên vẻ tủi thân nhợt nhạt. Cậu ta ngập ngừng nhìn Phó Nhàn một cái, sau đó cầu cứu nhìn Hà Quyện, giọng nói thanh thoát, mềm mại: “Em nghe nói anh trai cãi nhau với ba…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT