Là người trong cuộc, Phó Nhàn không nghi ngờ cảm giác của mình sai. Hơn nữa, có một số chuyện Hà Quyện không viết trong nhật ký, nhưng hắn ta thực sự đã làm. Từng có lần Phó Nhàn mở sách tiếng Anh ra, và thấy một tờ giấy nhỏ. Tờ giấy đó là giấy viết thư mini từ một phong bì nhỏ giá ba xu.
– Phó Nhàn, tớ thích cậu.
Tuy không có ký tên, nhưng Phó Nhàn biết đó là Hà Quyện viết. Khi hắn bước vào, Hà Quyện đã vội vã rời khỏi chỗ ngồi của hắn. Lúc đó, cuốn sách tiếng Anh của hắn đang để trên bàn.
Vừa rồi, Phó Nhàn hoàn toàn có thể nói ra chuyện này, nhưng hắn lại im lặng từ đầu đến cuối, như thể ngầm đồng ý với những gì Hà Quyện nói.
Trong lúc đó, Tôn Lực Ninh đã từng dùng ánh mắt không thể tin nổi và phẫn nộ nhìn qua. Hắn ta mong đợi Phó Nhàn có thể đứng lên nói gì đó, đóng đinh Hà Quyện vào cột nhục.
Hà Quyện nghe thấy lời của Phó Nhàn, hơi nghiêng đầu. Đôi mắt đen láy và đẹp đẽ mang theo sự khó hiểu. Mặc dù hắn không nói gì, nhưng dường như đang biểu đạt: Cậu đang nói gì vậy? Tớ không hiểu.
Phó Nhàn suýt chút nữa bật cười vì thái độ vô cùng ngây thơ của Hà Quyện. Hắn nhìn Hà Quyện khẽ chớp mắt với vẻ nghi hoặc, hàng mi dày rậm cũng ngây thơ y như chủ nhân. Hắn nhịn, nhưng không nhịn được, đưa tay nhéo nhéo hàng mi dài và dày của Hà Quyện.
Mềm mại, mỏng manh.
Tâm trạng của Phó Nhàn tốt hơn một chút. Khi nhìn thấy trong đáy mắt Hà Quyện dường như mang theo chút tủi thân, hắn bỗng dưng cảm thấy có chút đắc ý: “Thôi, không chấp nhặt với cậu nữa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT