“Nô tỳ làm chậm trễ, khiến điện hạ phải đợi. Vốn định dặn dò với Trương ma ma một tiếng là trở về, nào ngờ giữa đường vấp phải chuyện. Điện thờ bên tây điện bị bén lửa, trên bàn thờ cháy loang một mảng lớn, suýt nữa thiêu cả căn phòng. Trong cung quản việc hỏa hoạn rất nghiêm, chỉ cần sơ suất là phải báo lên trên, rồi lại một phen rắc rối. Nô tỳ vội quay về xem qua, may mà không nghiêm trọng lắm. Tiểu cung nữ thêm dầu vào đèn thì làm đổ chân đèn, may mà có người ở đó, ngọn lửa chưa kịp bùng lên…” Đồng Hoàn vừa nói vừa ngoái đầu nhìn, “Vừa rồi người đó, là Nam Uyển vương?”
Uyển Uyển khẽ ừ, giọng có phần trách móc:
“Điện thờ cháy, bảo người khác đi xem là được, lại bỏ mặc ta một mình ở đó, suýt chút nữa xảy ra chuyện. May mà Nam Uyển vương tới kịp, cứu ta thoát, bằng không thì thật là…”
Nàng khẽ thở dài, đi xa hơn, gần tới cửa cung lại ngoảnh đầu nhìn, dưới đình vàng đèn lửa sáng rực, bóng áo đỏ của hắn vẫn còn nơi đó, rõ ràng như dấu chu sa in trên giấy.
Nàng ủ rũ thu hồi ánh mắt, hỏi Đồng Hoàn:
“Ngươi tới điện Càn Thanh, có gặp hoàng hậu Triệu không?”
Đồng Hoàn kinh ngạc:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play