6 giờ 30 phút sáng, ngày 1 tháng 9. Những giọt sương sớm còn đọng lại trên từng cánh hoa, ánh nắng ấm áp chiếu rọi xuống sân trường, những tán cây lúc hạ còn xanh ươm bây giờ đã bắt đầu rủ lá vàng. Hôm nay là ngày lễ chào đón học sinh khối 10 của trường. Uyển Nghi đã có mặt từ sớm để chuẩn bị cho buổi lễ, lúc này sân trường chỉ lác đác vài học sinh. Cô đang đứng trong văn phòng dặn dò các bạn biểu diễn tiết mục nhảy một số điều rồi thảo luận với giáo viên về tiến trình của buổi lễ. 

Chuẩn bị xong mọi thứ cũng đã 6 giờ 45 phút, vì lần này Uyển Nghi xin phép nhà trường tự viết bài phát biểu nên cô đang đọc lại bài viết. Uyển Nghi là một người khá cầu toàn nên cô luôn muốn mọi thứ mình làm đều phải thật chỉn chu nên những tiết mục của cô đều lúc nào cũng rất hoàn hảo. 

Lúc này ở bên dưới khán đài, lớp 10.1 vô sớm hơn những lớp khác đang lấy ghế, xếp hàng ngay ngắn. Phía cuối hàng có một nhóm 4 bạn nam đang huyên thuyên với nhau, thầy Thiện đi xuống ra dấu cho họ im lặng rồi trở lên ngồi vào vị trí của giáo viên chủ nhiệm. 

Buổi lẽ khai mạc lúc giờ 10 phút, giáo viên dẫn chương trình đã bắt đầu giới thiệu. Uyển Nghi hát khai mạc nên lúc này cô đang cầm sẵn micro đứng dưới sân khấu, tiếng giới thiệu còn đang vang vọng:

"Để cho buổi lễ ngày hôm nay thêm phần sinh động và náo nhiệt, tất cả chúng ta hãy đến với tiết mục hát khai mạc - bài hát "Viết tiếp câu chuyện hòa bình" với sự trình bài của em Uyển Nghi đến từ câu lạc bộ nghệ thuật. "

Tiếng nhạc vang lên, Uyển Nghi trong hậu trường từ từ bước ra, dáng người cô nhỏ nhắn, thon gọn với chiều cao 1m65. Mỗi bước đi của cô đều uyển chuyển như cánh hoa lay động trong làn gió, từ tốn nhưng vẫn hút ánh nhìn. Cô cất giọng hát - chất giọng cô ngọt ngào, trong trẻo nhưng không kém phần hào hùng rất hợp với bài hát. 

Thiên Minh ngồi dưới chăm chú nghe cô hát, ban nãy cậu không chú ý nghe giới thiệu nhưng khi nhìn thấy người trên sân khấu liền nhận ra ngay đây chính là cô chị trẻ con mình gặp hôm ở lại thảo luận với thầy. Nhưng hôm nay cô không mặc đồng phục mà mặc áo đoàn, mái tóc xuông dài lần trước được buộc lên phân nữa bằng một chiếc nơ to màu trắng hôm nay đã được thay thế bằng một cây trâm cài tóc hoa linh lan có vài sợi dây bạc thả xuống đung đưa theo cử động của cô làm cô càng thêm xinh đẹp. 

Phúc Huy thấy Thiên Minh vừa chăm chú nghe nhạc vừa nhìn chầm chầm người trên sân khấu liền nhìn cậu hỏi:

“Bộ nhạc hay lắm hả? ”

"Rất hay". Thiên Minh trả lời ngắn gọn, ánh mắt vẫn hướng về phía sân khấu. Trí Khiêm châm chọc:

“Ồ là nhạc hay sao? Hay là người trên sân khấu hấp dẫn? ”

Thiên Minh lườm cậu ta một cái. Nhật Quân tỉ mỉ quan sát rồi suýt xoa:

“Nhìn kĩ thì cũng xinh xắn lắm đấy chứ. Chị đó tên gì nhỉ, có Facebook không? ”

"Tên Uyển Nghi, muốn có Facebook thì lát nữa lên xin đi. "Phúc Huy trả lời. 

"Đúng là rất hút mắt trông vừa ngọt ngào vừa khí chất. Tuyệt vời, tuyệt vời. "Một bạn nam ngồi gần đó lên tiếng. 

Các học sinh ai nấy đều vô cùng phấn khởi với sự sôi động của các tiết mục văn nghệ. Sau khi chương trình văn nghệ kết thúc là phần phát biểu của ban chỉ đạo trung ương, nhà trường và đại diện học sinh. Chỉ còn một phần phát biểu của hiệu trưởng nữa là đến Uyển Nghi, nên cô đang cực kì tập trung xem lại bài viết của mình. Khoảng 5 phút sau tiếng của giáo viên dẫn chương trình vang lên:

“Tiếp theo em Nguyễn Hoàng Uyển Nghi - bí thư lớp 11.1 sẽ đại diện học sinh toàn trường lên phát biểu trong buổi lễ ngày hôm nay. Xin mời em! ”

Tiếng dẫn chương trình vừa kết thúc ở dưới liền vang lên tiếng vỗ tay. Uyển Nghi bước ra cuối chào mọi người rồi bước lên bục phát biểu, cô hít một hơi thật sâu cất giọng nói:

"Lời đầu tiên, cho phép Uyển Nghi được gửi lời chúc sức khỏe và lời chào trân trọng nhất đến với các đại biểu, quý thầy cô và toàn thể các bạn học sinh có mặt trong buổi lễ ngày hôm nay ạ. Ngày hôm nay Uyển Nghi cảm thấy rất vinh dự khi được đứng ở đây phát biểu những cảm xúc của mình. Như mọi người đã biết, khi những tia nắng hạ nhạt dần, cành phượng vĩ chớm tàn và không còn những tiếng ve râm ran trên cành, thì cũng là lúc tiếng trống trường vang lên, báo hiệu một hành trình mới sắp bắt đầu - hành trình của ước mơ, tri thức và sự trưởng thành... 

Mỗi năm học mới là một chặng đường mới, là cánh cửa mở ra tri thức, là một cơ hội để ta hiểu mình hơn và mạnh mẽ hơn. Với những bạn học sinh khối 10 mới chập chững bước vào cấp 3 thì đây là khởi đầu cho những năm tháng đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ. Còn với lớp 11 đây là thời điểm chúng ta cần bồi đắp sự vững vàng, bền bỉ để không chùn bước trước chặn đường dài phía trước. Riêng khối 12, đây là thời điểm thắp lên ước mơ và kiên trì đến cùng, vậy nên hãy cùng viết nên những dòng cuối đầy rực rỡ và thật tự hào cho những ngày tháng cuối cùng của tuổi học trò. 

Thưa quý thầy cô kính mến, trong từng trang vở, từng bài học, chúng em hiểu rằng luôn có bóng dáng âm thầm của thầy cô phía sau – những người lái đò bền bỉ qua thời gian. Cho phép chúng em gửi đến quý thầy cô những lời tri ân sâu sắc nhất vì đã luôn đồng hành, dạy dỗ và chắp cánh cho những ước mơ của tuổi trẻ. 

Con đường tìm kiếm tri thức chưa bao giờ là dễ dàng nhưng hãy vì tương lai của chính bản thân mình mà cố gắng, nỗ lực, không ngừng tiến bước và luôn tin tưởng bản thân mình. Bởi thanh xuân của chúng ta tựa như pháo hoa vậy rất rực rỡ nhưng lại chóng lụi tàn. 

 Lời cuối em xin chúc cho tất cả chúng ta có một năm học mới an lành, ý nghĩa, trọn vẹn cả trong tri thức lẫn cảm xúc. Và nếu có thể, hãy để mái trường này không chỉ là nơi để học, mà còn là nơi lưu giữ kí ức thanh xuân đẹp nhất của đời người.Hãy cùng nhau viết nên một năm học đáng nhớ, không chỉ bằng điểm số, mà bằng cả trái tim, sự tử tế và những ước mơ không giới hạn!

Xin cảm ơn mọi người đã lắng nghe bài phát biểu của em! "

Ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên gương mặt trắng hồng của cô trông cứ như đang phát sáng vậy, mái tóc đen dài của cô khẽ bay bay theo làn gió nhẹ thoáng qua. Dứt lời Uyển Nghi cuối chào một lần nữa, sau đó vô vàn những tràn vỗ tay nhiệt liệt vang lên. Các học sinh khối 10 cực kì chăm chú lắng nghe. Bên dưới các anh chị cựu học sinh mắt đỏ hoe đầy xúc động, còn các giáo viên thì gật đầu mỉm cười rất hài lòng với bài phát biểu này. Một bài phát biểu vô cùng mãn nhãn. Lúc này, bên dưới bắt đầu xôn xao bàn tán:

"Nè. Chị đó là ai vậy? Sao mà giỏi thế?". Một bạn nam lên tiếng. Trí Khiêm nghe vậy đáp:

"Hồi nãy lỗ tai mày để ở đâu vậy? Không nghe giới thiệu à? "Bạn nam kia nhăn mặt, cậu ta chỉ hỏi thôi mà không trả lời thì thôi có cần nói vậy không. 

"Mà công nhận chị ấy không chỉ xinh đẹp ngọt ngào mà còn rất có khí chất nữa." Bạn nữ A lên tiếng. 

"Không hổ danh là ngọc nữ của trường mình. Chị Uyển Nghi quá tuyệt vời".  Lam Tuyền suýt xoa khen ngợi. 

"Ngọc nữ sao? ". Thiên Minh nãy giờ chăm chú nhìn Uyển Nghi phát biểu bây giờ mới hoàn hồn lại hỏi. 

"Ùm đúng rồi. Vừa xinh đẹp, vừa học giỏi lại có nhiều tài lẻ nữa, chưa kể nghe nói xuất thân là con nhà quyền quý nữa đó." Lam Tuyền hăng hái trả lời. 

"Nghe gớm đến vậy sao? "Phương Trang quay xuống hỏi. 

"Tao thấy Phương Trang nhà chúng ta cũng đâu có thua kém gì, không chừng còn hơn nữa là. "Thanh Ngân lên tiếng. 

"Cái gì mà là thua kém phải là thua hẳn mới đúng. "Mẫn Yên tỏ vẻ không ưa nói. 

"Cẩn trọng lời nói của mình nhé. "Phương Trang khó chịu lên tiếng. 

Thấy mấy người con gái bắt đầu tranh cãi, Nhật Quân lên tiếng giảng hòa:

“Thôi nào. Mọi người vui vẻ với nhau đi mà đừng cãi nhau nữa. ”

"Tại Mẫn Yên kiếm chuyện chứ bộ. "Thanh Ngân bực mình. 

"Nhưng mà tôi nói đúng. "Mẫn Yên nhất quyết không chịu thua. Thiên Minh nãy giờ im lặng đột nhiên lên tiếng phá vỡ cuộc tranh cãi:

"Quả thật là" Thiên sinh lệ chất, tài sắc vẹn toàn""

Mọi người đều tròn mắt trước câu nói của cậu. Mẫn Yên ngạt nhiên, đây chẳng lẽ là cậu đang khen Phương Trang. Ai nấy đều đưa mắt nhìn cậu rồi nhìn sang Phương Trang. Ngay cả Phương Trang cũng bất ngờ, tim đập thình thịch. Không đúng, dựa theo sự hiểu biết về Thiên Minh Trí Khiêm nhận thấy có điều gì đó sai sai liền hỏi:

“Ý mày là chị Uyển Nghi hả? ”

Thiên Minh không trả lời mà chỉ nở một nụ cười nhẹ. Vậy là đã tỏ, ban đầu mọi người còn nghĩ cậu đang nói Phương Trang nhưng nghĩ kĩ lại thì không đúng lắm, hóa ra là nói đến chị Uyển Nghi. Làm mọi người còn tưởng Thiên Minh vậy mà mới đó đã thích Phương Trang. 

Cuối cùng buổi lễ cũng kết thúc, các học sinh lần lượt ra về. Uyển Nghi cũng lấy túi xách rồi bước ra khỏi phòng hậu trường. Khi ra đến sân, cô nhìn thấy học sinh trong trường đã về gần hết nhưng học sinh của lớp 10.1 vẫn chưa về. Họ nhịn thấy cô liền vẫy tay chào, cô mỉm cười hỏi:

“Sao mấy em còn chưa về? ”

Xong cô chợt thấy bóng dáng một người từ phía sau bước đến, Uyển Nghi mỉm cười chào Thiên Minh, cậu cũng gật đầu chào lại. 

"Ây da tụi em mới dọn dẹp xong bây giờ mới được về này. "Nhật Quân đau khổ lên tiếng. Uyển Nghi nghe thấy mỉm cười đáp:

“Vậy thôi các em về đi, chị đi trước nha. ”

Các bạn đồng thanh đáp "vâng", có người còn vẫy tay chào cô. Cô vẫy tay chào họ, trước khi đi cô không quên nhìn về phía Thiên Minh vẫy tay nói:

"Tạm biệt Thiên Minh. " 

Thiên Minh cũng vẫy tay chào cô, cả bọn trợn tròn mắt. 

"Mày quen chị ấy à? "Phúc Huy đơ mặt hỏi. 

"Bữa tựu trường lúc ở lại có gặp. "Thiên Minh thờ ơ đáp. 

"Sao? Mày có xin Facebook không? Mau cho tao với. "Nhật Quân liếng thoắng hỏi. 

"Không." 

"Ôi chao. Đúng là cái đồ nhạt nhẽo, gặp người đẹp mà lại không xin Facebook. " Trí Khiêm tỏ vẻ không hài lòng. 

"Tự chạy theo mà xin đi. "Thiên Minh nói rồi hất cầm về phía cổng trường. Nhật Quân và Trí Khiêm bất mãn vô cùng, trợn mắt nhìn cậu. Thật ra, Thiên Minh cũng không để ý Uyển Nghi lắm, chỉ là có chút ấn tượng. Bởi vì thông thường những cô gái khi tiếp xúc với anh đều mang vẻ dè dặt, cẩn thận và có gì đó hơi giả tạo chút chút. Nhưng bà chị đó thì khác, rất vô tư lại có chút không quan tâm. 

Uyển Nghi đang đứng ngoài cổng chuẩn bị gọi tài xế đến rước thì nhận được tin nhắn từ messenger của Liễu Huyền:

Bánh bèo đánh yêu: “Xong chưa? Ra quán trà sữa Ngọt đi tụi tao đang ở đây nè. ”

Trà sữa: "Ok. Tới liền. " 

Cất điện thoại, Uyển Nghi sảy bước ra khỏi cổng trường. Cô đi men theo con lộ trải đầy lá vàng, ánh nắng nhạt lúc sáng bây giờ đã ngã màu đậm hơn nhưng không gắt, một cái nắng ấm áp dễ chịu, khiến lòng người cũng bình yên. Dọc đường cô mải mê suy nghĩ về buổi lễ hôm nay nên chớp mắt đã đến nơi. Quán trà sữa này nằm ngay trên mặt đường lớn, cách cổng trường khoảng 300 mét. Quán được trang trí rất dễ thương bằng những chậu hoa xinh xắn được cắt tỉa rất tỉ mỉ. Uyển Nghi đẩy cửa bước vào, hơi lạnh từ máy điều hòa thôi vào da thịt khiến cô thoáng run người, cô đưa mắt nhìn quanh thấy mấy người Liễu Huyền đang ngồi ở một bàn gần khung cửa sổ. Đúng lúc này họ cũng nhìn thấy cô, Uyển Nghi đi về phía đó kéo ghế ra rồi ngồi xuống cạnh Tĩnh Uyên:

"Sao rồi cưng? Đi dự lễ vui hong? "Liễu Huyền cười hì hì. 

"Mệt nhiều hơn vui." Uyển Nghi thản nhiên trả lời. 

"Khối 10 năm nay có hồng hài nhi nào nhìn say đắm lòng người không? "Liễu Huyền lay lay Uyển Nghi, vẻ mặt đầy mong đợi. 

"Nhiều lắm, đủ để mỗi ngày mày thay một người. " 

"Ôi tuyệt vời. Đúng ý chị rồi mấy cưng ơi." Liễu Huyền vui vẻ cười đùa. 

"Nhưng mà người ta có thích mày đâu. " Tĩnh Uyên lên tiếng. Liễu Huyền trừng mắt nhìn Tĩnh Uyên. 

"Chứ gì nữa. Quanh năm toàn up ba cái hình lầy lội trên story không, ai mà dám cua. " Nhật Hạ hùa theo. 

"Đó là bởi vì tao chưa lựa được hình đẹp mày hiểu hong? "Liễu Huyền hai tay chống nạnh cãi lại. 

"Có đẹp đâu mà đòi có hình đẹp. " Uyển Nghi trêu ghẹo. 

"Có tin đá một cái hai đứa bây bay ra cửa luôn hong? "Liễu Huyền tức đến cạn lời. Cả bọn thấy vậy đều ôm bụng cười. Chợt Khánh Hà lên tiếng hỏi:

“Ê, bây biết Thiên Minh lớp 10.1 hong? Nghe nói đẹp trai, học giỏi mà còn là con nhà tài phiệt nữa. ”

"Có gặp rồi. "Uyển Nghi trả lời ngắn gọn. 

"Sao? Sao? Sao? "Liễu Huyền tròn mắt hỏi. Mấy người còn lại cũng nhìn cô với ánh mắt tò mò. Uyển Nghi thản nhiên lên tiếng:

“Đúng như lời đồn. Tao không tiếp xúc nhiều cũng không quan tâm lắm nhưng nhìn chung cũng khá dịu dàng, thân thiện.”

"Vậy nghĩa là dễ gần. "Nhật Hạ lên tiếng, Uyển Nghi trầm ngâm một lát:

“Không hẳn đâu. Chỉ là không lạnh lùng thôi, chứ hình như khá ít nói có điều rất lịch sự và lễ phép. ”

"Vậy là tuyệt vời quá rồi còn gì. "Khánh Hà cảm thán. 

"Không biết gu của cậu nhóc đó như thế nào nhỉ? "Nhật Hạ đăm chiêu suy nghĩ. 

"Nghe nói rất kén chọn. Đó giờ chưa từng để mắt tới cô gái nào. "Khánh Hà vừa chăm chú nhìn điện thoại vừa lên tiếng. Liễu Huyền bĩu môi tỏ vẻ thất vọng:

“Vậy là không được rồi, mấy đứa kiểu đó khó cua lắm. ”

"Giống hệt như con Nghi. "Tĩnh Uyên trêu chọc, Uyển Nghi nhếch mép đáp:

"Hứ. Chắc mày khác tao ha. "Rồi cây đưa ngón tay chọc chọc vào tay Tĩnh Uyên:

“Không có được đâm chọt bạn bè nha. ”

Tĩnh Uyên bĩu môi tỏ vẻ khinh bỉ, Uyển Nghi bất lực bật cười. Đúng lúc đó có người đẩy cửa bước vào, là nhóm của Phương Trang họ ngồi xuống một bàn gần cửa cách khá xa bàn của Uyển Nghi. Họ nhận ra Uyển Nghi nhưng không có ý định chào hỏi, còn nhóm của Uyển Nghi đang mải mê nói chuyện nên cũng không để ý có người mới vào quán. Bỗng một người trong nhóm họ nhìn nhìn Uyển Nghi rồi lên tiếng:

"Kia là chị Uyển Nghi phải không? " Kim Hằng bạn của Phương Trang lên tiếng, Phương Trang nhìn sang rồi quay lại gật đầu ý bảo chính xác. 

"Trông cũng bình thường chứ có gì là xinh đẹp tuyệt vời đâu mà tụi kia cứ làm quá lên. "Kim Hằng tiếp tục lên tiếng, Thanh Ngân tiếp lời:

“Mà tao thấy hình như chị ta để ý Thiên Minh thì phải, ban nãy còn cố ý tạm biệt cậu ấy nữa mà.”

"Chị ta không có cửa đâu. "Phương Trang mặt đầy tự tin lên tiếng. Cũng đúng thôi, so với chị ta chẳng phải cô ta có nhiều thời gian tiếp xúc, bên cạnh Thiên Minh hơn sao. Chưa kể đến cô ta tự tin rằng Thiên Minh sẽ không bao giờ thích kiểu con gái như Uyển Nghi. 

"Nhưng mà ban nãy Thiên Minh còn khen chị đó mà. "Kim Hằng thắc mắc. 

"Tao thấy đó chỉ là ngẫu hứng buông đại một câu thôi. "Thanh Ngân lên tiếng. 

Phía bên kia Khánh Hà thấy mấy đứa đó cứ nhìn qua đây liền lên tiếng hỏi:

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play