Dụ Lẫm vốn không hay cùng nàng trò chuyện dông dài, nên cũng chẳng đáp lại câu hỏi của Phương Ấu Miên, chỉ thản nhiên căn dặn:
“Nếu sau này tiểu muội lại đến làm phiền, nàng không cần nể mặt hay nhường nhịn quá mức. Tính khí nàng vốn ương bướng, nên răn thì cứ răn, cần trách phạt thì cứ trách phạt.”
Phương thị vốn nhu thuận, mềm mỏng, nên xưa nay Dụ Sơ chẳng hề e dè nàng.
Phương Ấu Miên khẽ khựng lại, chỉ đáp một tiếng:
“… Vâng.”
Nàng nào dám mắng chửi tiểu muội, chớ nói chi đến chuyện xử phạt.
Ngày mới gả vào, nàng đã thấy Dụ Sơ thường ngang ngược, đến cả trưởng bối cũng dám cãi lại. Có lần vì chuyện chiếc trâm phỉ thúy, tiểu tôn tử tam phòng vô ý làm rơi vỡ, Dụ Sơ giận dữ mắng mỏ khiến đứa trẻ khóc mãi. Tam phòng tức giận, trách phạt ngay trước mặt. Hai bên ầm ĩ một trận, khiến nàng phải đứng ra khuyên giải. Cuối cùng, nàng còn lấy bạc riêng bồi lại một chiếc trâm khác, ấy vậy mà Dụ Sơ vẫn chẳng chịu thôi lời chua chát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play