Ấu Miên trong lòng vốn chẳng thấy thư thái, ngược lại càng cảm nhận rõ rệt sự cường thế và khí lực khác hẳn người thường nơi Dụ Lẫm.
Nàng khẽ run, không kìm được rơi lệ như mưa.
Dụ Lẫm nhận ra sự yếu ớt ấy, liền dừng lại, đưa tay lau mồ hôi trên trán, chờ nàng bình tâm lại. Sau một hồi, hơi thở nàng mới dần ổn định. Hắn nhẫn nhịn vô cùng, gân xanh hằn rõ nơi trán, thanh âm khàn nặng hỏi khẽ:
“Nàng... đã khá hơn chưa?”
Ấu Miên muốn thốt lên “xin chàng dừng lại”, chỉ mong trận mưa này chóng qua, nhưng nghĩ hắn đã đi đến bước này, không cách nào lùi, cuối cùng nàng chỉ khẽ gật đầu.
Dụ Lẫm không vội vàng, chậm rãi từng chút một, để nàng thích ứng, rồi mới dần thả lỏng. Lần thứ hai tới tựa như cuồng phong vũ bão, khiến nàng toàn thân mềm nhũn, trong ngoài đều mệt mỏi rã rời. Sau đó, nàng chỉ còn thở hổn hển, ngón tay cũng run mỏi.
Hắn đứng dậy ra ngoài sai người chuẩn bị nước. Văn Ca từ sớm đã chờ, nghe động tĩnh liền mau chóng bưng thau nước nóng vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play