Trong phủ, yến tiệc đã hạ màn, khách khứa lui dần. Dụ Lẫm tuy có về bẩm lại cùng Thôi thị rằng Phương Ấu Miên vốn bận việc, song chung quy nàng tuổi trẻ, lại đơn thân, khó tránh chuyện bị mấy phòng trưởng bối nhắm vào. Lão thái thái thấu hiểu, liền phái Ninh mụ mụ tới đây hỗ trợ, coi như cho nàng một chỗ dựa, miễn để nàng chịu thiệt thòi.
Phương Ấu Miên vốn tính ôn hòa, dẫu có ủy khuất cũng chẳng mở miệng kêu than. Nhiều khi lão thái thái có nghe được chút phong thanh, gọi nàng đến Bích Ba trai hỏi han, nàng cũng chỉ mỉm cười đáp: “Không có gì đâu.” Thái thái thấy vậy càng thêm thương xót, nghĩ Phương gia ở Doanh Kinh vốn không thân thích, liền giao cho Ninh mụ mụ ngồi trấn, vừa là vì nàng, vừa là để thúc giục việc con cái, bởi Dụ Lẫm bận triều chính, hai người lại đều tính tình trầm lặng, chẳng có ai giục giã.
Ai ngờ, ngày đầu Ninh mụ mụ đến đã phát hiện một việc khác thường: Dụ đại công tử cưới đã hơn tháng mà chưa cùng phu nhân viên phòng. Chuyện này truyền ra, quả thật khó mà tin được.
Ninh mụ mụ âm thầm tâu lại, lão thái thái nghe xong, ngón tay khựng lại trên chuỗi Phật châu, khẽ nhíu mày, trầm ngâm giây lát rồi nói:
“Buổi tối, gọi Lẫm ca nhi tới gặp ta một chuyến.”
Phương Ấu Miên chẳng mảy may hay biết, nàng chỉ bận rộn chuẩn bị lại quà cáp gửi về nhà mẹ đẻ. Lần này trì hoãn đã lâu, nàng nóng ruột mong sớm gửi đi, sợ muộn ngày nào lại sinh chuyện ngoài ý muốn.
Nàng vừa dặn Văn Ca đi mua ít đặc sản nơi Lưu gia, thì thị vệ thân tín của Dụ Lẫm – Ngạn Lĩnh – đã mang theo một đoàn người, gánh vào đầy ắp bao kiện. Đủ loại điểm tâm thơm ngọt từ những hiệu quán trăm năm ở Doanh Kinh, nào bánh, nào mứt, đều được gói trong giấy dầu, hương thơm lan tỏa khiến người khác khó lòng cầm lòng. Ngoài ra còn có giấy bút, nghiên mực, sách luận, danh trà, rượu quý, cùng châu thoa, lụa là, đồ chơi, cổ ngoạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT