Dụ Lẫm hơi nhấc tay, Ngàn Lĩnh lập tức bước lên, cung kính đem tay nải cùng bạc vụn rơi vãi trên đất từng món nhặt sạch, lại tỉ mỉ lau chùi bụi bặm, rồi mới bày biện ngay ngắn, phân riêng bạc vụn và ngân phiếu sang một bên.
Phương Ấu Miên lặng lẽ nhìn động tác kia, lòng còn chưa hiểu rõ, vừa ngẩng mắt liền bắt gặp ánh nhìn thâm trầm của Dụ Lẫm.
Đôi mắt nam nhân sâu như đáy hồ, không tỏ rõ hỉ nộ, khiến nàng nhất thời luống cuống, vội cúi đầu tránh đi.
Dụ Lẫm cũng thu hồi tầm mắt, trầm giọng cất lời:
“Việc này đã nhắc đến bạc tiền, vậy cứ lấy bạc tiền mà tính.”
Ngữ khí tuy nhàn nhạt, song áp lực từ thân phận tướng quân quyền cao chức trọng khiến cả sảnh đường đều nín thở. Mọi người nhất thời không dám hỏi nhiều, càng không dám vọng ngôn.
Dụ Sơ không nhịn được lên tiếng:
“Ca ca định tra cả sổ sách của nàng sao?”
Ánh mắt Dụ Lẫm liếc sang, lạnh lùng mà nặng nề, tựa như lưỡi đao xuyên thấu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play