Trong lòng nhị phòng vốn đã sẵn một bụng tính kế, chọn thời cơ thích hợp, liền dẫn tức phụ thẳng tới Ngọc Đường các bày trận.
Tưởng đâu Phương Ấu Miên im lặng là chột dạ, bà ta lập tức thừa cơ ép sát, giọng điệu như vì nàng suy nghĩ:
“Việc trong nhà ngươi, ta làm thẩm thẩm cũng biết chút ít. Ngươi lấy từ kho trong phủ một ít để trợ cấp nhà mẹ đẻ, nói ra thì cũng có thể tha thứ. Nếu sớm nói với ta, ta kín đáo che chở, cũng chẳng phải không thể thương lượng…”
Phương Ấu Miên ngẩng mắt nhìn dáng vẻ bề trên kia, chỉ thấy buồn cười đến xót xa. Rõ ràng là các bà có chuyện cầu nàng, lại còn bày bộ bố thí ban ơn.
Trong mắt họ, nàng tuổi còn trẻ, tính tình ôn hòa, không có chỗ dựa, nên ai cũng tùy tiện đến khi dễ, lấn át.
Nếu nàng đoán không lầm, hẳn là bởi chuyện Dụ Bỉnh đắc tội Ninh Vương mà lâm cảnh lao ngục. Nay họ tới, chẳng qua muốn nàng ra mặt nghĩ cách.
Ấu Miên khẽ rũ mi mắt, hàng mi dài che đi ý cười giễu cợt. Lúc ngẩng lên, ánh nhìn lại sáng trong, nàng ôn hòa đáp:
“Ta quả thật có gửi ít bạc cùng lương thực về nhà mẹ đẻ. Nhưng những thứ ấy, không hề lấy từ công khố dưới danh nghĩa nương chưởng gia.”
Nhị phòng thấy nàng không thuận theo, trong lòng hơi nóng nảy, cao giọng chất vấn:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play