Trong lòng Dụ Lẫm mơ hồ vương lại một nỗi khó tả, quanh quẩn mãi chẳng tiêu tan.
Bàn tiệc hôm nay vốn do Phương thị một tay chuẩn bị, vậy mà đến khi yến khai cũng chẳng thấy nàng xuất hiện. Hắn ngờ rằng nàng hẳn đang ở chỗ tổ mẫu, hoặc bận bịu nơi khác. Quả nhiên, suốt buổi, cũng không còn thấy bóng dáng nàng đâu.
Quả thật, lão thái thái cũng không gọi nàng đến làm gì. Khi Phương Ấu Miên qua đó, bà chỉ cùng mấy vị lão thái thái thế gia ngồi chuyện trò, nhắc lại đôi chuyện khuê trung thuở trẻ. Sau bình phong, tiếng tỳ bà dìu dặt, nước chảy róc rách hòa cùng tiếng ca, khiến cảnh sắc trong viện thêm phần tao nhã.
Trước mặt lão thái thái có mấy vị tiểu tức phụ và cô nương trẻ tuổi làm bạn, chỉ sợ ngồi không tịch mịch. Phương thị bị gọi tới, cũng chỉ là để thêm phần náo nhiệt, khỏi khiến bà thất lễ trước khách. Nàng ngồi lặng bên cạnh, hiếm khi được thảnh thơi, chẳng phải bận tâm xem mặt ai, cũng không phải gánh chuyện khó nhọc.
Yến tiệc rốt cuộc diễn ra suôn sẻ, không hề có sự cố. Chỉ khi sắp tàn, Ninh mụ mụ đến bên tai lão thái thái bẩm báo: trong cung vừa sai người đưa hạ lễ, Thái tử điện hạ cũng có tặng, ngay cả Ninh Vương phủ cũng gửi quà đến. Ba phương đều chỉ ghé thoáng chốc, trao lễ cùng lời chúc cát tường rồi cáo từ.
Lão thái thái chỉ dặn dò: “Nhớ phải đáp lễ chu toàn, chớ để sơ suất.”
Đêm đến, tại Ngọc Đường các.
Phương Ấu Miên thu dọn xong, lại cùng đám nha hoàn kiểm kê từng món hạ lễ, chép sổ nhập kho.
Văn Ca vừa phụ, vừa xuýt xoa:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT