“Ta đưa nàng đi.” – Giọng Dụ Lẫm bình thản, nghe như là thương lượng, song ý tứ bên trong lại kiên quyết, không cho phép khước từ.
“Được...” – Phương Ấu Miên đáp khẽ.
Hai người cùng ngồi trên xe ngựa, không khí yên lặng, chẳng ai mở lời trước.
Trong lòng Dụ Lẫm tính toán, không biết Chúc Ứng Tầm có ở nhà hay không. Nếu gặp được, có lẽ còn có thể “mượn đường cứu quốc”, nhờ phu nhân hắn khuyên nhủ vài lời, biết đâu có thể khiến Miên Miên mềm lòng.
Chỉ tiếc, dự định ấy nhanh chóng thất bại. Chúc Ứng Tầm từ khi phong ấm quan vị, bận rộn không kể xiết, trước mắt lại chẳng ở trong phủ.
Nhạc Thược Ninh nghe tin có khách đến, vội vàng ra nghênh đón. Nàng vừa thấy Phương Ấu Miên liền vui mừng, kéo tay nàng thật chặt, mỉm cười đón vào.
Dụ Lẫm đứng bên cạnh, ánh mắt khẽ ngưng lại. Hắn vốn muốn cùng nàng nói thêm đôi câu, nhưng vào đến Chúc phủ, thấy Ứng Tầm không có ở nhà, Phương Ấu Miên cũng chẳng hề giữ hắn lại, liền đành phải cáo lui. Trước khi rời đi, hắn vẫn nhịn không được ngoảnh đầu, dõi theo bóng dáng nàng tiêu sái bước vào, trong lòng dâng lên từng đợt chua xót.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play