“Những lời tổ mẫu dạy bảo, tôn tức đều minh bạch.” – Phương Ấu Miên nhẹ nhàng nở nụ cười.
Dụ lão thái thái ánh mắt sâu xa, giọng càng thẳng thắn:
“Nếu đã minh bạch, vì sao còn nói không thể làm? Rốt cuộc là không làm được... hay không muốn làm?”
Ấu Miên khẽ rũ mi mắt, từng chữ như đè nặng trong lòng:
“Tôn tức gả vào Dụ gia nhiều năm, chưa làm tròn phận sự, khiến tổ mẫu cùng bà mẫu nhiều lần phiền lòng, còn để gia trạch mấy phen không yên, trong lòng thật sự áy náy. Thư Diều cô nương thông minh hiền thuận, lại là ngoại tôn nữ của tổ mẫu, nếu luận về xứng đôi, quả thật thích hợp với phu quân hơn. Năm trước bà mẫu từng muốn định Chúc gia cô nương cho phu quân làm bình thê, khi ấy cũng đã thành một hồi náo động. Nay lại thêm một người, phu quân tất nhiên khó lòng tiếp nhận.”
Dụ lão thái thái hơi cau mày, nghi ngờ nàng muốn nói gì. Nhiều quý nữ tha thiết được bước vào Dụ gia, cho dù chỉ làm tiểu phòng cũng đã hãnh diện, Ấu Miên sao có thể dễ dàng buông bỏ?
Nào ngờ nàng lại cúi đầu, giọng ôn nhu mà dứt khoát:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play